Chương 47: Chữa Trị

Hai ngày sau, Chúc Bình dẫn theo Yến Nguyệt vào cung.

Trình Sở Y gặp được Yến Nguyệt vui mừng vô cùng, cho toàn bộ người hầu lui ra và mỉm cười nói: "Ta biết sư huynh sẽ đến."

Yến Nguyệt thì lại cau mày không vui: "Tiểu sư đệ, ai bảo ta làm sư huynh của ngươi? Chỉ những lúc có chuyện phiền phức ngươi mới nhớ đến ta.

Nói xem lần này tìm ta vì việc gì?"

Trình Sở Y gọi Mạc Thẩm hai vị ngự y mang đầu tên đến và kể lại tình hình đại khái cho Yến Nguyệt nghe.

Nếu nói về bói quẻ, hắn tự tin không để thua kém ai, nhưng nói về y thuật, đương nhiên Yến Nguyệt giỏi hơn hắn rất nhiều.

Thậm chí hắn cho rằng ngay cả ngự y trong cung cũng không thể so bằng y.

Y suốt ngày lang bạt khắp nơi tìm kiếm hoa thơm cỏ lạ, gần như đã học theo Thần Nông không gì không nếm thử.

Yến Nguyệt bắt mạch cho Khương Mặc Hiên xong thì ngửi qua đầu tên rồi nói: "Ta cần tìm hiểu kỹ rồi mới trả lời ngươi được."

Yến Nguyệt đi theo hai vị ngự y đến thái y viện, gần tối mới cùng Thẩm ngự y quay lại Niệm Cư.

Trình Sở Y sốt ruột mở miệng hỏi: "Sư huynh, thế nào rồi?"

Yến Nguyệt làm mặt lạnh nói: "Hết cách cứu rồi."

Thẩm ngự y nghe mà toát cả mồ hôi hột.

Trình Sở Y thất kinh, Yến Nguyệt thấy thế liền cười nhạo hắn: "Xem cái vẻ căng thẳng của ngươi kìa.

Khi ngươi mất tích, hoàng đế cho quân đến đóng cửa cả Yến Nguyệt Lâu của ta, may mà ta nhanh chân chạy trước, không thì chưa biết mất miếng thịt nào trên người rồi.

Ta đùa một chút thì đã sao?"

Trình Sở Y níu tay áo Yến Nguyệt lay lay, ra vẻ đáng thương: "Sư huynh, ta xin lỗi huynh thay y được chưa?"

Yến Nguyệt phủi tay và nghiêm túc lại nói: "Bỏ đi! Ta cũng không phải kẻ thù dai.

Thứ tẩm trên đầu tên là nọc của Lương Hoa Xà.

Nọc này không có độc.

Khi đi hái độc thảo Tứ Phương Chướng ở núi Phạn Chung, ta từng thấy qua Lương Hoa Xà, cho dù bị nó cắn cả trăm phát cũng không sao cả."

"Không còn thứ khác trên đầu tên?"

"Không còn." Yến Nguyệt khẳng định chắc nịch.

"Nếu còn thì sao ta có thể không nhận ra?"

Trình Sở Y không hiểu hỏi: "Vậy vì sao hoàng thượng trúng nọc đó lại thành ra thế này?"

"Thiên hạ kỳ vật tương sinh tương khắc đa dạng.

Lý do mà ta có thể nghĩ ra là trong người y tồn tại thứ gì đó tương khắc với nọc của Lương Hoa Xà.

Bất quá thứ tương khắc có rất nhiều…"

Yến Nguyệt còn chưa kịp nói hết, Thẩm ngự y đã chen vào: "Thần nghĩ cần phải lấy máu của hoàng thượng nghiệm chứng.

Việc này cũng chỉ có thể cố gắng hết sức, không chắc là nghiệm ra gì đó."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!