Chương 45: Sự Thật Về Mệnh Trấn Mệnh

Trình Sở Y ngồi trên nhuyễn tháp nhìn ra ngoài cửa sổ đầy sao.

Hắn nhớ Khương Mặc Hiên rồi, vì không thể thấy người nên chỉ đành như lúc còn ở đại mạc, ngắm nhìn Đế Tinh của y từ xa mà tưởng niệm.

Từ sau cái lần chịu chấn động trước, Đế Tinh không hiểu sao vẫn chưa khôi phục độ sáng ban đầu.

Hắn cứ cảm thấy nó còn bất ổn, lại không nói rõ được là bất ổn chỗ nào, dù sao hắn không biết bát tự của Khương Mặc Hiên nên không thể gieo quẻ cụ thể hơn.

Quảng công công và Toàn Tử mang một ít quả ngào đường vào mời hắn nếm thử.

Hắn dùng một chút rồi hỏi: "Sắp Trung Thu rồi phải không? Khi nãy ta thấy mấy thái giám vừa cầm lồng đèn cá chép đi ngang."

Toàn Tử đáp: "Hai ngày nữa là Trung Thu."

Trình Sở Y không ăn nữa, thì ra hắn và Khương Mặc Hiên xa nhau đã hơn một tháng rồi.

Mỗi ngày hắn đều hết ăn lại ngủ, hết ngủ lại đọc sách và cho cá ngoài đình ăn, nhàn tản đến mức phát chán.

Vì vậy, mới trải qua một tháng đã cảm thấy dài như cả trăm năm, hoặc là, vì hắn nhớ y, cho nên mới dài đến mức ấy chăng?

"Mọi năm hoàng thượng ăn mừng Trung Thu thế nào?"

"Vốn cũng không có hoạt động gì." Quảng công công thật tình đáp.

"Có năm cũng giống như lần này, người đang rong ruổi trên chiến trường."

Trình Sở Y xót xa hỏi: "Hoàng thượng thường hay đánh trận bên ngoài lắm sao?"

Quảng công công đáp: "Cũng thường, có khi không đánh trận người cũng lưu lạc bên ngoài quân doanh, bởi vì ở trong cung người dễ bị thức giấc vào lúc nửa đêm.

Khi thức giấc tâm trạng không tốt thường đập phá đồ đạc, có lần dọa cả vị nương nương ngủ cùng người sợ đến phát điên.

Từ sau khi hoàng hậu trở về thì không còn chuyện này nữa."

Toàn Tử cũng chen vào: "Tính khí của hoàng thượng hiện tại thật sự đã tĩnh lặng hơn trước.

Lúc trước cứ dăm ba hôm đều sẽ trừng phạt ai đó."

Toàn Tử chỉ dám nói đến đây.

Trình Sở Y tự hiểu là còn những chuyện kinh khủng hơn mà y không nói tiếp nữa.

Có lẽ không chỉ đơn giản là trừng phạt vậy thôi.

Người ngoài sáng suốt, người trong cuộc thường mù quáng.

Nếu hôm nay bọn họ không nhắc tới, hắn đúng là không để ý thái độ của Khương Mặc Hiên so với lúc hắn vừa về cung đã hòa hoãn hơn rất nhiều.

Ở một khía cạnh nào đó cũng có thể nghĩ rằng hoàng đế bệ hạ của hắn đã bỏ qua chuyện năm xưa, chỉ là miệng lưỡi y vẫn hay cay độc chống chọi với hắn.

Trung Thu đến nhanh cũng đi nhanh.

Hoa cúc hôm nào còn rực rỡ nay cũng dần héo úa.

Nhìn bề ngoài, Trình Sở Y không có gì thay đổi mấy, nhưng khi đi tắm, hắn bắt đầu cảm nhận được bụng của mình nhô lên một chút.

Thật lòng mà nói, chuyện mang thai bất ngờ thế này không thể khiến hắn vui vẻ nổi.

Hắn không phải nữ nhân, trước giờ chưa hề chuẩn bị tâm lý nào về việc thành thân rồi sẽ vì người nam nhân nào đó khai chi tán diệp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!