Chương 39: Tranh Thủ Lấy Lòng

Tại Càn Khôn Điện, Chúc Bình và La Điền Nghị vẻ mặt khẩn trương chờ đợi Khương Mặc Hiên ra chỉ thị.

Khương Mặc Hiên chỉ ngồi xoay huyền ngọc không nói gì, ánh mắt đồ dồn vào bản đồ phân bố quân đội xung quanh vòng phòng tuyến ngoài kinh thành.

Quân lương ở những nơi này lần lượt bị người khác đốt cháy, tuy rằng không gây ra thiệt hại gì nghiêm trọng nhưng cũng không phải chuyện nhỏ có thể bỏ qua.

"Hoàng thúc thông minh của trẫm chắc là đang ở đâu đó rất gần với kinh thành."

La Điền Nghị lên tiếng: "Hoàng thượng nghi ngờ chuyện này do vương gia làm sao?"

"Ngươi còn chưa hiểu sao? Hoàng thúc muốn dụ trẫm xuất thành.

Nơi bị đốt tiếp theo chắc chắn là quân doanh ở gần sông Dịch Cẩm nằm sát với kinh thành nhất.

Xem ra trẫm phải đến đó một chuyến."

Chúc Bình vội can ngăn: "Nếu chuyện này thực do vương gia gây ra, hoàng thượng đi như vậy sẽ rơi vào cái bẫy."

"Ngược lại nếu trẫm không mạo hiểm, hoàng thúc nhất định không đưa ra bước tiếp theo.

Đợi lâu như vậy sao có thể bỏ qua cuộc chơi thú vị này? La ái khanh, ngươi tiếp tục kiểm soát cổng thành cẩn mật, ngăn đám người của Hắc Kỵ Quân và những kẻ đáng nghi trà trộn vào.

Chúc Bình sẽ đi cùng trẫm tới Dịch Cẩm doanh."

Khương Mặc Hiên dặn dò xong thì cho La Điền Nghị tạm lui trước.

Chúc Bình không hiểu hỏi: "Hoàng thượng, người không đề phòng vương gia vào thành sao?"

Khương Mặc Hiên cười mỉa mai: "Ngươi nghĩ canh phòng cẩn mật ngày đêm liền có thể ngăn được hoàng thúc sao? Nếu y muốn vào, bất cứ lúc nào cũng vào được mà không để binh sĩ phát hiện ra.

Thế nhưng y lại giở nhiều trò như vậy dụ trẫm đi, mục đích đương nhiên không chỉ là vào thành."

"Vậy mục đích của vương gia là gì?"

Khương Mặc Hiên dừng xoay huyền ngọc.

Khương Hạo Giai đã im hơi lặng tiếng suốt sáu năm, gần như bốc hơi khỏi cõi đời này.

Nhưng nay hay tin Trình Sở Y được phong hậu, Khương Hạo Giai lập tức trở về, còn có thể là vì mục đích gì nữa? Đương nhiên Khương Hạo Giai rất muốn ngăn cản Trình Sở Y ở bên cạnh y, hoặc là, trực tiếp đưa Trình Sở Y bỏ đi một lần nữa.

Ngu ngốc thay cho Trình Sở Y còn dám mạnh miệng nói với y rằng bọn họ chỉ là quân tử chi giao bình thường.

"Ngươi sắp xếp đi.

Trẫm sẽ dẫn theo hoàng hậu."

Khương Mặc Hiên đứng lên, không trả lời Chúc Bình mà về thẳng Niệm Cư.

Khương Hạo Giai muốn chơi trò dương đông kích tây giống hệt năm xưa nhưng thật không may y đã chẳng còn là thái tử thiếu suy nghĩ đó nữa rồi.

Chỉ cần y mang theo Trình Sở Y, xem thử hoàng thúc của y có thể làm được gì nữa?

Tại Niệm Cư, Trình Sở Y đang sắp xếp chén đũa ra bàn thì Khương Mặc Hiên về đến.

Khương Mặc Hiên nhìn Quảng công công đứng yên một chỗ, đang định mở miệng thì Trình Sở Y chen ngang: "Không phải lỗi của ngài ấy, là bản thân ta tự muốn làm."

Khương Mặc Hiên cho Quảng công công lui đi mới nói: "Nếu ngươi nghĩ chỉ bằng vài việc đơn giản này mà khiến trẫm mềm lòng thì cũng quá xem thường trẫm rồi."

Trình Sở Y mời Khương Mặc Hiên ngồi vào bàn, sau đó cũng ngồi theo: "Hoàng thượng nghĩ nhiều rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!