Chương 38: Ghen Tuông

Tại Thái Thuần Cung, Trình Sở Y ngáp ngắn ngáp dài nhìn chồng sách của Kính sự phòng.

Ở chỗ Khương Mặc Hiên, số đêm hắn được ngủ ngon giấc chỉ tính trên đầu ngón tay.

Sấu Tử đứng bên cạnh hỏi: "Người vẫn chưa nghĩ xong sao?"

Trình Sở Y lắc đầu.

Bảo hắn phải nghĩ sao đây? Trước kia ở Trữ cung chỉ có Tô thị tỷ muội và Mã Nghê Vân mà hắn sắp xếp còn không nổi, huống hồ bây giờ lại sắp xếp cho nhiều người như vậy.

Hắn còn chẳng biết mặt ai với ai.

Sẵn nhắc tới Mã Nghê Vân, Trình Sở Y bỗng tò mò hỏi: "Mã Nghê Vân giờ vẫn ổn chứ?"

"Nàng ta bị bệnh chết, còn chết trước Tô Như Bảo.

Có tin đồn thật ra không phải bệnh mà do hoàng thượng hạ độc, bởi vì sức khỏe nàng ta ngày thường vốn rất tốt, không hiểu sao đột phát bạo bệnh rồi chết."

"Hoàng thượng vì sao phải hạ độc một nữ tử yếu đuối?" Tin đồn này phải chăng là ngụy tạo để nói xấu Khương Mặc Hiên.

Không thể chuyện gì tàn ác cũng đổ lên người y như thế.

"Bởi vì quân đội ở Vĩnh Nam.

Nếu Mã Nghê Vân còn sống ngày nào thì bọn họ vẫn là của Mã gia ngày đó, dù trung thành mấy thì hoàng thượng vẫn không yên tâm.

Chỉ khi nàng ta chết, bọn họ mới chịu sát nhập vào quân đội triều đình."

Trình Sở Y im bặt.

Những lời Sấu Tử nói không hề sai.

Thứ nắm chắc trong tay mình vẫn tốt hơn là ở trong tay kẻ khác.

Tuy nhiên, Khương Mặc Hiên có động cơ rõ ràng cũng không có nghĩa Mã Nghê Vân do y độc chết.

Nếu được quyền chọn lựa, hắn thà tin đó chỉ là tin đồn vớ vẩn, Mã Nghê Vân thực sự là bệnh chết.

Trình Sở Y đổi đề tài: "Bảo Kính sự phòng trước làm thế nào, giờ cũng làm thế nấy đi.

Ta thật sự không có tâm tư lo nghĩ việc này."

"Vậy còn người tính sao? Họ biết sắp xếp người thế nào?"

Trình Sở Y cạn lời.

Ừ nhỉ? Hắn thì nên sắp xếp thế nào đây?

Toàn Tử từ ngoài cửa chợt mang vào một thố canh tuyết nhĩ hạt sen, tỉ mỉ múc ra chén cho Trình Sở Y.

Trình Sở Y tạm gạt đống sách sang một bên uống canh trước và hỏi: "Vết thương của ngươi thế nào rồi?"

"Tạ ơn hoàng hậu quan tâm.

Nô tài khá hơn nhiều rồi." Toàn Tử xúc động nói thêm: "Sau này hoàng hậu có sai bảo gì nô tài nhất định tận lực nghe theo, chết cũng không dám chối từ."

"Ta đã cứu ngươi thì sẽ không bảo ngươi đi chết.

Sống cho thật tốt!" Trình Sở Y sực nhớ nói thêm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!