Chương 33: Nhắc Lại Chuyện Xưa

Triệu tổng quản quả nhiên làm việc nhanh lẹ.

Buổi sáng Trình Sở Y ra đi thì Thái Thuần Cung còn chẳng có bóng dáng nào, chiều về đã thấy đầy sân tấp nập thái giám và cung nữ đi qua đi lại.

Ai nấy nhìn thấy hắn đều tự giác ngừng ngay công việc đang làm cúi chào, chỉ là vẫn chưa biết nên gọi hắn là gì.

Trình Sở Y về phòng nằm lên giường nhìn đỉnh màn.

Sấu Tử rót một ly trà cho hắn nhưng hắn xua tay không uống.

Sấu Tử tự hiểu hỏi: "Thiếu gia, vẫn còn có chuyện người chưa nghĩ thông sao?"

"Ta từng kiểm tra qua thi thể của Nô Linh, không giống là người luyện võ."

"Vậy sao khi nãy người không phản bác lại lời vị công chúa đó?"

Trình Sở Y thở dài: "Chuyện này còn truy cứu tiếp nữa chỉ càng có thêm nhiều người chết.

Tới đây thôi.

Ngươi nghĩ hoàng thượng sẽ xử trí những người Thổ Hạ đó thế nào?"

"Giết không tha."

Ba chữ lạnh lùng nói ra từ miệng Sấu Tử làm cho Trình Sở Y hoang mang ngồi bật dậy: "Nhưng Miêu Cách Nhĩ còn đang mang thai."

"Cái thai đó cũng đâu phải là của hoàng thượng."

"Nhưng…"

"Thiếu gia à, người cũng tự đoán được mà.

Người chỉ cần tìm ra sự thật, còn phía sau sự thật có hậu quả gì thì đừng nghĩ tới nữa." Sấu Tử thật lòng khuyên nhủ hắn.

Trình Sở Y cảm thán: "Bao năm qua ngươi ở bên hoàng thượng đã suy nghĩ sâu xa hơn trước rồi."

"Chứng kiến nhiều tự khắc phải hiểu nhiều mới bảo toàn nổi tính mạng.

Hoàng thượng của hôm nay không còn là thái tử của ngày trước.

Người tuyệt đối đừng nhầm lẫn."

Trình Sở Y bị lời này đánh động, thả dần hai chân xuống giường, ngồi thừ rất lâu mới hỏi Sấu Tử: "Nếu năm ấy ta không bỏ đi, liệu hoàng thượng có giống như hôm nay?"

Là hắn đã cãi lời nghĩa phụ, phá vỡ kết cục mệnh trấn mệnh mà nghĩa phụ dày công nghĩ ra.

Hắn còn ích kỷ cho rằng bản thân sống ở đại mạc rất tốt, chỉ cần không kết thân với bất cứ ai thì sẽ không vì mệnh Thất Sát gián tiếp gây ra cái chết cho họ.

Thế nên có lẽ Khương Mặc Hiên ở kinh thành cũng sẽ sống tốt mà không cần đến hắn.

Bọn họ có lẽ sẽ giải trừ được cái gọi là vận mệnh trói buộc.

Không ngờ đến…

Khương Mặc Hiên đang bước đi trên con đường mà phụ thân hắn tiên đoán.

Nếu hắn vẫn ngồi yên không làm gì, phải chăng y sẽ trở thành vị hoàng đế cuối cùng của Đại Khương? Và phải chăng, Đại Khương sắp đến hồi diệt vong?

Sấu Tử thành thật đáp: "Thiếu gia, cả người và ta đều không thể biết được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!