Chương 32: Cung Của Hoàng Hậu

Tại Càn Khôn Điện, Khương Mặc Hiên vừa nhìn vào tấu chương vừa lắng nghe Đinh Giang đứng đối diện bàn sách bẩm báo:

"Kẻ cầm đầu bọn người trong hang là thiếu trang chủ của Tàng Kiếm sơn trang tên Hạc Thương.

Trong giang hồ mà nói, Tàng Kiếm sơn trang cũng khá có địa vị và danh tiếng.

Khác với lão trang chủ phụ thân y, Hạc Thương không biết võ, chỉ thích nghiên cứu thuật số bói quẻ.

Có một lần, y bói cho vị tướng quân nọ có số đoạn tử tuyệt tôn.

Vị tướng quân trong lúc tức giận đã giơ đao định chém chết y tại chỗ, may thay vương gia cũng có mặt nên cứu y một mạng."

Khương Mặc Hiên chế giễu: "Hoàng thúc của trẫm đúng là giỏi nhất cái trò lấy lòng người khác."

Sài Hồ ở bên cạnh Đinh Giang lên tiếng: "Bao năm qua vương gia ẩn giấu tung tích rất kỹ.

Đây có thể là manh mối để tìm ra ngài ấy."

"Vậy thần có cần trở lại Tàng Kiếm sơn trang tiếp tục dò la không? " Đinh Giang hỏi.

Khương Mặc Hiên bỏ tấu chương xuống cười: "Hoàng thúc không ở Tàng Kiếm sơn trang.

Nếu y đang ở đó, sẽ không để thiếu trang chủ kia tự ý đến đại mạc cướp Huyết Đà La làm lộ ra mối quan hệ giữa bọn họ.

Tuy nhiên, y chắc chắn muốn mượn Tàng Kiếm sơn trang liên kết thêm các thế lực giang hồ trợ giúp mình.

Ngươi cử người đi cảnh cáo lão trang chủ và những thế lực nào có ý định trợ giúp hoàng thúc.

Nếu họ biết sợ thì thôi, còn như ngoan cố chống đối, không cần phải nương tay làm gì."

Đinh Giang nhận lệnh quay đi.

Khương Mặc Hiên nhìn tới Sài Hồ nói: "Cho người loan tin vào ngày đầu tiên của tháng sau, trẫm sẽ tổ chức đại điển phong hậu ở Thiên Điện.

Hoàng hậu chính là thái tử phi năm xưa Trình Sở Y."

Sài Hồ kinh ngạc nhưng không dám hỏi thêm gì, cũng vội vã rời đi.

Khương Mặc Hiên nhìn sang Triệu tổng quản đứng hầu hỏi: "Cử hắn đi chưa?"

Triệu tổng quản gật gù: "Đều đã làm đúng như hoàng thượng chỉ thị."

Trong khi đó ở Thái Thuần Cung, Trình Sở Y bị ánh nắng ban mai ấm áp ngoài cửa sổ lay tỉnh.

Hắn nhìn quanh, An Tử không còn ở đây nữa, trên người lại có thêm tấm chăn dày.

Đêm qua do quá mệt, hắn đã thiếp đi lúc nào không hay.

Có lẽ vào lúc hắn thiếp đi, Khương Mặc Hiên mới đến đắp chăn cho hắn và dẫn An Tử rời khỏi.

Trình Sở Y túm lấy chăn nhoẻn miệng cười, tính ra y vẫn còn rất quan tâm cho hắn.

Nghĩ vậy, lòng hắn liền thấy bị lừa vào cung chuyến này giận thì vẫn giận, nhưng chưa đến mức quá tồi tệ.

Trình Sở Y xuống giường, chưa kịp nghĩ thử hôm nay phải làm gì trước tiên thì nghe thấy bên ngoài có tiếng thái giám ồn ào hỏi lớn: "Người đâu? Ngươi đâu cả rồi?"

Trình Sở Y hiếu kỳ bước ra xem.

Có vài nữ nhân xiêm y lộng lẫy, giắt trâm vàng lấp lánh tiến đến, dáng vẻ dương dương tự đắc, còn dẫn theo cả cung nữ và thái giám.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!