Chương 44: 🌹chương 44🌹 Hương Thịt

Editor: Dương Minh Thư

__________

"A Di..." Tuân Du dán sát bên tai cười chọc nàng: "Gấp như vậy?"

Nàng tức giận muốn cắn hắn, nhưng cái miệng nhỏ chỉ có thể ô ô làm nũng: "Phu quân.. Mau buông ta xuống"

"Muốn xuống sao?" Hắn cúi đầu gặm lấy cái cổ mềm mại của nàng.

"Muốn xuống dưới, điện hạ mau buông ta xuống..." Nàng vội kêu lên

"Được, A Di muốn gì ta đều cho nàng." Hắn nói nhỏ vào tai nàng, dứt lời hắn dùng sức nâng mông Ân Ly lên, như thật muốn buông nàng xuống nhưng hạ thân vẫn chôn sâu trong cơ thể nàng mạnh mẽ đâm chọc, gậy thịt nóng bỏng tựa sắt muốn đâm thủng nàng.

"A...A... Không muốn..." Ân Ly khó chịu khóc liên tục

"Hửm, không phải muống xuống sao? Sao lại từ bỏ?" Tuân Du bị nàng kẹp chặt đến nỗi hút khí lạnh mà vẫn không quên đùa giỡn nàng. Nhắc đến chuyện phòng the lúc nào hắn cũng muốn chọc nàng, vừa đảm bảo mình thỏa mãn dục vọng vừa lấy nàng làm niềm vui

"Điện hạ... ta đau quá... hu hu" tất nhiên là Ân Ly biết ý đồ của hắn, chỉ có thể giả đáng thương, hắn mới đau lòng cho nàng, không để nàng khó chịu

Hắn cũng sợ làm hỏng nàng, một tay dùng sức nâng lên, tay còn lại di chuyển đến bụng nhỏ xoa bóp, môi mỏng khẽ liếm vành tai nàng: "A Di... Đừng khóc... một lát sẽ thoải mái..." Dứt lời, hai tay mạnh mẽ nâng mông nàng lên.

"A...a...." Ân Ly cảm thấy mật huyệt nóng bỏng, cự vật thô dài của hắn đâm thẳng vào hoa tâm, khiến nàng run rẫy vài cái rồi cao trào, cự vật được mật dịch tưới tắm, theo toàn bộ thân gậy chảy xuống. Thỉnh thoảng mật huyệt co giật, hung hăng mút lấy gậy thịt, kẹp đến độ khiến hai chân hắn kích động run lên.

"Ưm... A Di..." Hắn bị nàng kẹp đến rên rỉ, khoái cảm mất hồn càng cao, hắn cố gắng khắc chế cảm giác muốn tiết ra, dục vọng trướng đến đỏ bừng, thân gậy nổi gân muốn bùng nổ trong thân thể chặt chẽ của nàng.

Tuân Du ôm nàng trở lại nội thất, dọc đường đi gậy thịt tiến vào chỗ sâu nhất đong đưa, chỉ vài bước ngắn ngủn khiến nàng tiết hai lần. Hắn xốc màn trướng lên rồi đặt nhẹ nàng xuống giường, bản thân hắn cũng đè sát lên người nàng, cánh tay chống hai bên sườn để giảm sức nặng cơ thể, hạ thân càng ra vào kịch liệt.

"A...A..." Ân Ly vừa trải qua vài lần cao trào, hoa huyệt rất mẫn cảm, mỗi động tác của hắn đều làm nàng sợ hãi kêu liên tục, hắn càng làm càng nhanh làm cho nàng cảm thấy sắp bốc lửa, nóng bừng không thôi.

Nàng nhịn không được mà vùi mặt vào gối khóc lớn. Ngày xưa thân thể yếu đuối, bị hắn lăn lộn nhiều lần đã chịu không nỗi, thậm chí có lần làm nửa đường thì nàng ngất xỉu, dọa hắn nhảy dựng, rút dục vọng cứng rắn ra ngoài, mặc dù chưa giải tỏa hết nhưng cũng không dám chạm vào nàng

Trước đó không lâu, hắn tìm ra phương thuốc bảo nàng dùng, nói là để điều dưỡng thân thể, sau này dễ dàng sinh nở. Thi thoảng sáng sớm còn lôi kéo nàng tập thể dục. Chưa nói tới việc sinh dưỡng, thân thể nàng đã có phần khỏe mạnh hơn. Buổi tối bị hắn lăn lộn cũng không xĩu, hắn vui vẻ vì đã như ý nguyện còn nàng cảm thấy hụt hẫng, không biết phương thuốc này đang tạo phúc lợi cho ai?

Thấy Ân Ly kêu đến đáng thương, Tuân Du rất đau lòng, dùng sức nhiều như vậy đến giọng nói cũng không còn trong trẻo nữa. Nhưng dục bổng vẫn còn rất thẳng, một lần không thể ra hết.

Tạm dừng động tác, hắn cắn răng rút ra, xoay người Ân Ly ôm vào trong ngực: "Thế này là sao, khóc như hài tử vậy, người ngoài nghe thấy còn tưởng ta bắt nạt nàng."

"Ngài đúng là.. đúng là.. đang bắt nạt..." Ân Ly vùi đầu vào ngực hắn oán giận mở miệng, trừng mắt nhìn hai điểm đỏ gần ngay miệng, muốn trả thù mà cắn mạnh một cái.

"Ưm... hư, xem ta xử lí nàng..." Lời còn chưa xong, xoay người tách hai chân nàng ra, dục vọng mãnh liệt vọt vào, không để thời gian cho nàng thở dốc, cứ hung hăng đưa đẩy. Như vậy nửa canh giờ, hắn mới chịu giữ lấy mông nàng, để cho hoa huyệt cảm nhận tinh hoa.

Tuân Du đứng dậy gọi nước vào, hai người náo loạn cả buổi, hắn mới để nàng tắm rửa sạch sẽ, cả hai thoải mái ôm nhau trở lại giường.

"Điện hạ..." Ngày xưa lúc này là nàng đã bất tỉnh nhân sự đến sáng, không nghĩ hôm nay nàng vẫn còn sức nói chuyện với hắn. Tuân Du ngoài ý muốn cúi đầu nhìn người trong ngực:

"Làm sao vậy? Chưa thỏa mãn sao?"

Ân Ly không mạnh không nhẹ nhéo vào eo hắn, phồng cái miệng nhỏ nhắn mắng: "Nói chuyện đứng đắn với ngài, đừng có chọc ta."

Tuân Du khẽ cười nói: "Được, mời phu nhân nói."

Ân Ly không để ý lời trêu đùa của hắn, nghiêm túc nói: "Ta có nghe nói sắp đến thời gian đi Tây Sơn săn thú, các cô nương trong kinh thành sẽ cùng nhau cưỡi ngựa, nhưng ta ở Biện Châu lại không biết, đến lúc đó không phải làm ngài mất mặt sao..."

Mỗi năm ở kinh thành đều tổ chức đi Tây Sơn săn thú, năm nay đúng lúc Tuân Du ở kinh tùy giá, thân là Vương phi Ân Ly cũng theo cùng. Lần đầu tiên nàng tham gia hoạt động này nên rất hưng phấn. Nghe nói nữ quyến đến đó không được săn thú nhưng vẫn phải cưỡi ngựa dạo nhạc một phen. Quý nữ trong kinh thành phần lớn đều biết cưỡi ngựa, nhưng Biện Châu không có hoạt động này tất nhiên sẽ không biết.

Hiện giờ Tuân Du đã hồi kinh, không lâu trước đó đã thắng trận, quét sạch địch ở biên cương nên triều đình không còn đại sự. Chỉ thỉnh thoảng vào cung thỉnh an hoặc bàn bạc chút công vụ với Hoàng thượng. Thấy dạo này cũng nhàn nên Ân Ly đem trách nhiệm cho hắn gánh.

Tuân Du yêu thương khẽ vuốt má nàng, nhẹ giọng nói: "Vương phi của bổn vương ai dám chê cười, đừng lo lắng, đám phụ nhân đó không dám nói bậy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!