Editor: Thư Thư
_________
Qua hai ngày, Ân Ly đi đến từ biệt Tấn An công chúa để về nhà. Công chúa không giữ lại, có lời muốn nói lại thôi. Thẳng đến lúc nàng rời đi cũng không nói ra, thở dài căn dặn nàng đi đường cẩn thận.
Xe ngựa đi mất nửa tháng mới về đến Biện Châu, Ân gia đã sớm nhận được tin tức đứng ở cửa đón nàng.
Ân Ly vừa xuống xe ngựa thì mọi người vây quanh hỏi han ân cần. Trong lòng nàng rất ấm áp quên đi những phiền muộn trong lòng.
Ở kinh thành lâu ngày tuy ăn sung mặc sướng nhưng lại không bằng ở nhà của mình. Ân Ly đắm chìm trong sự vui vẻ, những chuyện ở kinh thành kia xem như là mộng, không phải thực, chỉ có điều trong đầu thỉnh thoảng hiện lên đôi mắt mông lung của nam nhân trên xe ngựa, làm nàng ẩn ẩn đau lòng.
Mấy ngày này, Ân Ly giống như lúc trước ở trong thư phòng cùng Ân Duyệt đọc sách viết chữ, Liên Kiều vội vàng từ bên ngoài chạy vào: "Tiểu thư, có người đến phủ tìm tiểu thư. Lão gia đang ở ngoài tiếp đãi, kêu nô tỳ vào mời tiểu thư đi ra."
"Bên ngoài có người? Tìm ta có chuyện gì?" Ân Ly nghi hoặc hỏi.
"Nô tỳ không biết, hình như là từ kinh thành tới."
Ân Ly bỗng nghĩ đến Tuân Du, lần trước ở trên xe ngựa hắn nói sẽ đến cầu hôn, mới đây đã tới rồi?
Ân Ly cảm thấy hơi hoảng loạn, vội vàng đi ra. Bước vào đại sảnh chỉ thấy Ân Thật Thu ngồi ở trên, trên sảnh cũng không còn người khác.
Ân Ly lấy lại bình tĩnh, tiến lên hành lễ: "Phụ thân, ngài tìm con?"
Ân Thật Thu kêu Ân Ly ngồi xuống rồi nói: "A Di, mới vừa rồi Tấn An công chúa cho người đến truyền lời, nói là công chúa bị bệnh muốn ngươi vào kinh để gặp mặt."
Lời này làm Ân Ly rất kinh ngạc, hôm chào từ biệt ấy Tấn An vẫn còn khỏe mạnh, sao mới mấy ngày đã bệnh rồi. Nghe giọng điệu giống như bệnh không nhẹ.
"Aiz, vi phu cũng biết còn mới từ kinh thành về, trên đường vất vả. Nay công chúa bị bệnh muốn gặp mặt con, ta cũng khó có thể từ chối, lại để con vất vả đến kinh thành một chuyến rồi." Ân Thật Thu thấy nữ nhi trầm mặc không nói, cho rằng nàng không muốn nên ông liền an ủi.
Ân Ly thấy ông hiểu lầm vội nói: "Phụ thân, A Di không sợ vất vả."
Công chúa bệnh nặng, sốt ruột muốn gặp Ân Ly, đặc biệt phái người tới đón, đồ đạc cũng không kịp thu dọn, ngày thứ hai nhanh chóng mang nàng lên đường.
Khẩn trương đến mười ngày cuối cùng cũng tới, Ân Ly bước xuống đã thấy Xuân Oánh đứng ngoài cửa đón nàng vào phủ.
Trên đường đi nhân cơ hội hỏi Xuân Oánh về bệnh tình của công chúa. Xuân Oánh lại ấp úng nói lòng vòng, Ân Ly thấy có chút kì lạ thì Xuân Oánh vội nói: "Cô nương đừng vội, thấy công chúa thì người sẽ biết."
Khi đến tẩm điện của công chúa, Xuân Oánh đẩy cửa ra: "Cô nương, công chúa ở bên trong chờ người."
Ân Ly càng thêm nghi ngờ, trong lòng thấp thỏm bất an, đi vào bên trong. Trong phòng sáng rực ánh nến nhưng không có người hầu nào, an tĩnh đến kì quái. Tim của nàng đập nhanh, tiến thoái lưỡng nan.
Đang không biết làm sao thì nội thất truyền đến âm thanh của Tấn An công chúa: "Ân cô nương tới rồi à? Mau tới đây."
Lúc này Ân Ly mới bình tĩnh bước vào
Đi vào nội thất mới thấy công chúa ngồi ở trước cửa sổ, vẫy tay kêu Ân Ly lại.
Ân Ly tiến lên hành lễ, giương mắt lặng lẽ nhìn Tấn An công chúa, thấy người tuy sắc mặt không tốt lắm nhưng tinh thần vẫn không tồi, không giống như đang bệnh nặng.
Công chúa nắm tay nàng, kéo nàng ngồi xuống, cười nói: "Làm cô nương ngồi xe mệt nhọc đến đây, đúng là bổn cung không phải."
Ân Ly vội xưng không dám có thể được công chúa nhớ là phúc phận của mình, sau đó nàng hỏi han bệnh tình của công chúa.
Tấn An công chúa cười cười: "Tuổi lớn nên bệnh thường xuyên, cũng không có gì trở ngại, lần này gọi ngươi đến thật ra có chuyện khác quan trọng hơn nhờ ngươi giúp đỡ."
Giờ Ân Ly mới biết công chúa mời nàng đến là có chuyện khác: "Mời công chúa nói."
Tấn An công chúa thở dài: "Không biết Ân cô nương còn nhớ đứa cháu kia của bổng cung không? Bổn cung không biết ngày ấy hai người bị ám sát rồi xảy ra chuyện gì, thậm chí khi hồi phủ ngươi liền rời đi, cũng không chào hỏi hắn một tiếng. Bổn cung làm trưởng bối vốn không nên hỏi nhiều, sau khi hồi phủ hắn liền sinh bệnh nhưng ngoan cố không chịu uống thuốc, cả ngày ngồi phê duyệt công văn, ngày đêm vất vả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!