Chương 47: Một đêm không ngủ

Khi đêm phủ xuống làng Lá, phần lớn mọi người đã chìm vào giấc ngủ sâu sau ngày dài mệt mỏi. Nhưng Naruto… chưa ngủ. Không vì cậu không mệt, mà vì cậu biết – một người trong cậu còn thức.

Và đúng như vậy, chỉ một khắc sau khi nhắm mắt, Naruto thấy mình đứng giữa cánh đồng kiếm quen thuộc.

Vergil đã đợi sẵn.

Áo choàng xanh đậm bay nhẹ theo làn gió không thật. Mắt anh mở thẳng – lạnh và sắc, như một lưỡi kiếm đặt ngang sống lưng.

"Ngươi đã làm khá tốt," Vergil nói không cần dẫn vào. "Bình tĩnh, chính xác, dứt khoát."

"Nhưng đây không phải buổi khen thưởng."

Anh bước về phía trước một nhịp.

"Có bốn vấn đề, ta cần nói thẳng."

"Thứ nhất…" Vergil nhìn thẳng vào mắt Naruto.

"Ngươi đã để Ranmaru thoát khỏi tầm mắt. Chỉ vì một tiếng kêu. Một cảm xúc không đúng lúc. Trên chiến trường, nếu mắt ngươi rời khỏi mục tiêu mà không thấy hắn gục… Thì lỗi không của hắn, mà là lỗi của ngươi."

Naruto siết tay, không biện minh.

"Thứ hai…" Vergil nghiêng đầu nhẹ, giọng trầm hơn một bậc.

"Ngươi đã rất nhanh trí khi cứu cô bé nhà Yamanaka. Không hấp tấp, không do dự. Vừa đủ để tránh đòn chí mạng, vừa đủ để kết liễu kẻ tấn công. Vết thương nhẹ – nhưng đổi lại hai mạng sống. Đó là quyết định xứng đáng. Ta không cần nói thêm."

Ngắn gọn, sắc bén, thẳng vào vấn đề. Lời khen của Vergil luôn như vậy.

"Thứ ba…" – Anh bước một vòng quanh Naruto.

"Ta biết ngươi định từ chối cô bé đó. Ta biết, ta thấy. Nhưng ngươi đã không làm vậy. Ta không dạy ngươi để trở thành một cái xác biết chém. Chúng ta giết, là vì cần sống. Nhưng sống – không phải để quên đi cách nhìn người khác bằng ánh mắt tử tế. Ta nhắc lại một lần nữa: Nếu một người chìa tay tới ngươi bằng thiện chí… Hãy học cách dùng sự ấm áp đáp lại.

Vì nếu không – ngươi sẽ thành một con rối vô hồn không hơn không kém."

Naruto khẽ hạ mi mắt.

"Và cuối cùng…" – Vergil dừng lại trước mặt Naruto, ánh mắt xoáy sâu hơn.

"Ngươi thiếu một thứ, một nhẫn thuật sát thủ. Một chiêu tất sát. Một thứ có thể đổi cục diện trận đấu trong nháy mắt."

Vergil ngẩng lên, ánh nhìn như đang đọc lại tất cả chuỗi hành động của Naruto từ trận chiến trước.

"Hiện tại, ngươi có Iai. Nhanh, chuẩn. Nhưng quá thụ động. Không thể chủ động khi tiếp cận, không xuyên qua phòng ngự diện rộng. Và… không đối phó được với kẻ có phòng ngự cao."

Vergil quay người.

"Có hai hướng giải quyết. Một: đòi Kakashi dạy ngươi chiêu thức hắn đã dùng để giết Haku. Đòn đánh ấy – ta nhìn thấy. Nhanh, chuẩn, độc. Mạnh đến mức không để lại phản ứng."

Vergil dừng lại, rồi tiếp:

"Hai: học một nhẫn thuật đã từng là niềm tự hào của Hokage Đệ Tứ – cha ngươi. Ta đã trích xuất nội dung từ quyển trục cấm thuật, và đã ghi lại toàn bộ cấu trúc chakra của chiêu đó."

"Rasengan."

"Không cần kết ấn. Chỉ là một quả cầu... nhưng nếu đủ lực – đủ kiểm soát – có thể nghiền nát một mạng sống chỉ trong một cái chạm."

Vergil bước qua vai Naruto.

"Trước mắt... hãy nghỉ ngơi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!