Chương 42: Ván cờ trong sương

Sát khí cuộn tròn quanh cây cầu như những lớp sương có ý thức, luồn vào từng khe gió, trườn qua kẽ chân đội hình bảo vệ.

Zabuza nheo mắt. Raiga gõ nhẹ chuôi kiếm xuống nền đá, từng tia điện nhỏ bắn ra như cào vào khoảng không. Ranmaru đứng giữa hai người, đôi mắt nửa khép, như đang thả linh hồn ra bủa lưới chakra.

Chỉ một giây. Shikamaru nắm được tất cả.

"Sakura," cậu nói, không quay đầu, "bảo vệ Tazuna. Tuyệt đối không rời nửa bước. Cậu là người duy nhất không bị kéo vào phân tuyến."

"Đ-… Được!" Sakura khựng lại một nhịp, rồi lập tức kéo Tazuna lùi về phía sau đống gỗ xây dựng.

Shikamaru tiếp lời: "Sasuke – cậu theo tớ. Đội Ino

-Shika

-Chō đấu Haku. Cậu có tốc độ, Ino đọc nhịp, Chōji mở đường, tớ khóa góc."

Sasuke gật nhẹ, không nói gì.

"Asuma

-sensei," Shikamaru liếc nhanh, "thầy phối hợp với Naruto để khống chế Raiga. Thầy áp sát, Naruto đánh từ góc mù. Phong khắc Lôi, nên hãy cố lấy lợi thế nguyên tố – đánh vào mắt, khớp tay, và cổ chân."

Asuma nhìn cậu một nhịp, rồi cười nhẹ, khẽ rút ra cặp dao chakra.

"Thông minh thật đấy, Shikamaru."

Kakashi không cần Shikamaru chỉ đạo. Anh đã rút băng trán, Sharingan xoáy tròn.

Zabuza bước lên, khí lạnh quanh lưỡi kiếm nặng trĩu. "Lần này, không còn ai cản ta."

Naruto bước tới, ánh mắt chạm vào Raiga. Giữa những tia lôi điện vặn vẹo quanh người đối thủ, cậu không hề chớp mắt.

Raiga liếm mép. "Chà… nhỏ đấy. Nhưng không tệ."

Naruto rút kiếm. "Thử đi."

Một tiếng sấm vang từ đâu đó – không phải từ trời, mà từ tim kẻ đang bước vào trận tử chiến.

i Shikamaru và Sasuke lập tức lao lên trước.

Haku không cần kết ấn. Hắn chỉ bước một bước, thân hình mờ đi như tan trong sương.

Sasuke nhảy lùi lại theo bản năng, kunai rút sẵn trong tay. Gió lạnh tràn tới, và cùng với nó là những mảnh băng sắc như lưỡi dao vỡ. Trên mặt cầu, nước kết thành một hình bán nguyệt, và từ mặt nước ấy, một vòng gương băng mỏng như lưỡi dao hiện ra, vây lấy bốn người: Sasuke, Shikamaru, Ino, và Chōji.

Shikamaru kịp nhận ra hình dạng kỹ thuật: Ma Kính Băng Tinh – một huyết kế giới hạn cổ của vùng Tuyết Quốc. Mỗi tấm gương là một ảo ảnh. Nhưng chỉ một Haku thật – di chuyển giữa các mặt phản chiếu.

"Giữ vị trí," Shikamaru ra lệnh nhanh. "Ino, quan sát hướng lặp. Hắn không thật sự biến mất – chỉ dịch chuyển theo chuỗi. Chōji, đứng góc 9 giờ, khóa vòng chạy của hắn. Sasuke – không truy đuổi, chỉ phản đòn. Nếu hắn chạm đất – kết liễu hắn."

Haku vẫn chưa tấn công. Cậu đang thử – đang cảm nhận đội hình.

Tấm gương bên trái loé sáng – một luồng kim châm phóng ra như chớp. Sasuke nghiêng người tránh, lưỡi kim sượt qua vai.

Shikamaru quỳ gối xuống đất, tay tạo ấn. "Ảnh Phược Thuật!"

Bóng của cậu lao ra, tản theo mặt băng, nhưng Haku đã lướt sang tấm gương thứ ba, phá chuỗi khóa bóng.

"Mắt của hắn không nhìn," Ino nói, mắt dán chặt. "Hắn ta cảm nhận bằng thứ khác – chakra hoặc tiếng động. Có thể là nhịp thở."

Chōji quát lên: "Để tớ!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!