Chương 41: Viện binh

Trời còn chưa sáng hẳn. Ánh sáng mờ nhòe của bình minh chỉ mới rạch vài đường bạc lên chân trời phía biển, thì hai đội Genin đã có mặt tại khu đất trống sau nhà Tazuna. Giữa không gian lặng lẽ như nghẹt thở, họ ngồi thành vòng tròn trên mặt đất, giữa rừng, dưới sự giám sát im lặng của hai Jōnin: Kakashi và Asuma.

Sáng hôm nay, Tazuna sẽ ra cầu. Và nếu Zabuza định kết thúc mọi chuyện nhanh gọn, đó sẽ là lúc hắn ra tay. Không còn nghi ngờ gì nữa – đây sẽ là trận tử chiến thực sự.

Shikamaru dựa lưng vào gốc cây, hai tay khoanh lại sau gáy, mắt nhắm hờ, như đang ngủ. Nhưng ai cũng biết: đầu cậu đang vận động dữ dội.

Sasuke ngồi yên, hai mắt nhắm lại, nhưng không phải để nghỉ – mà để cân bằng lại luồng chakra, ổn định tâm trí. Sakura ghi chép lại sơ đồ khu vực xung quanh cây cầu dựa trên khảo sát hôm qua. Ino nhìn Naruto từ xa, nhưng không nói gì.

Naruto thì vẫn ngồi tách biệt, một bên, ánh mắt lặng như mặt hồ phẳng. Kiếm đã tra vỏ. Tay đút túi. Nhưng ai cũng biết: chỉ cần một tín hiệu, cậu sẽ là người xông lên trước nhất.

Sau một lúc dài im lặng, Kakashi gật nhẹ: "Được rồi. Ai có gì cần chia sẻ, nói đi."

Naruto mở mắt. "Em có tình báo mới, có thể người này là trợ thủ của Zabuza, tên là Haku."

Tất cả quay lại nhìn.

Naruto nói chậm rãi, từng chữ rõ ràng: "Em gặp người này trong rừng. Không phải người dân thường. Không phải hỗ trợ hậu cần. Là shinobi. Cấp không rõ. Nhưng trực giác của em nói rằng người này rất mạnh."

Kakashi nhìn sâu vào mắt Naruto. "Sao em biết?"

"Cách hắn bước. Cách hắn hít thở. Cách hắn nắm cổ tay khi gió đổi hướng." Naruto ngẩng đầu, giọng đều không lên không xuống. "Hắn không giấu chakra. Nhưng hắn biết cách giấu sát khí. Người như vậy... chỉ có hai loại: sát thủ, hoặc hỗ trợ cho sát thủ."

Asuma nheo mắt. "Chưa từng gặp. Nhưng từ mô tả... có thể là kẻ sử dụng huyết kế giới hạn."

Shikamaru thở dài một tiếng, vẫn chưa mở mắt. "Khó thật…"

Cậu ngồi dậy, rút từ túi ra một cành cây nhỏ, bắt đầu vẽ lên mặt đất sơ đồ cầu, vị trí nhà Tazuna, hướng tiếp cận khả dĩ từ sông, từ rừng và từ mái nhà.

"Một Jōnin – Zabuza. Một ninja hỗ trợ đặc biệt – Haku. Một mục tiêu – Tazuna. Sáu người bảo vệ. Trong đó ba người chưa từng chiến đấu thật sự."

Shikamaru đưa mắt nhìn quanh, đôi mắt tỉnh táo đến kỳ lạ trong vẻ lười biếng cố hữu.

"Kịch bản xấu nhất: Zabuza tạo sát khí khống chế hàng trước, Haku luồn vào hạ mục tiêu. Kịch bản tốt hơn: chia cắt đội hình, dùng thủy độn để cô lập."

Một đường gạch cắt ngang sơ đồ. "Giải pháp: tạo hai lớp vây. Một vòng phòng thủ vững chắc gần cầu, giao cho đội Asuma. Một vòng dao động linh hoạt phía ngoài, do đội 7 chịu trách nhiệm, tùy biến theo hành động địch."

Kakashi gật. Asuma khẽ nhếch môi. "Ra dáng thật đấy, Shikamaru."

Shikamaru lầm bầm: "Rắc rối chết được…"

Naruto vẫn im. Nhưng từ ánh mắt cậu, có thể thấy: chiến lược này… cậu chấp nhận.

Kế hoạch được hình thành trong buổi sáng không có ánh nắng, không có chim hót. Nhưng mọi người đều hiểu: khi mặt trời lên, máu sẽ đổ. Và lần này… có thể là máu của chính họ.

Khi các đội bắt đầu rời khỏi vòng thảo luận, Shikamaru vẫn ngồi lại một lúc, chống cằm lên đầu gối, nhìn sơ đồ đất vẽ trên cát đang dần bị gió thổi mờ. Naruto đi ngang qua, không nói gì, nhưng ánh mắt có dừng lại thoáng chốc. Một cái gật đầu ngắn, rất nhỏ, nhưng rõ ràng.

Trong tâm trí Naruto, Vergil khẽ lên tiếng. Giọng anh không mang vẻ ngạc nhiên, mà giống như một nhận định đã được xác lập.

"Đứa trẻ đó... có trí thông minh kiệt xuất."

Một nhịp im lặng.

"Không phải loại dùng để biểu diễn. Mà là trí tuệ có thể xoay chiều chiến trường."

Vergil bước một bước trên nền ký ức mờ của cõi phong ấn, bóng áo choàng xanh lam phất nhẹ.

"Giữ lấy sự giao hảo với hắn. Vì một ngày nào đó, ngươi sẽ không thể đơn độc chiến đấu được nữa."

Naruto không đáp. Nhưng trong ánh nhìn về phía Shikamaru, đã không còn là sự quan sát lạnh nhạt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!