Chương 36: First blood

Con đường dẫn về làng Sóng dần trở nên ẩm thấp và rậm rạp hơn. Rừng già phủ bóng kín lối, không khí ngột ngạt và nặng mùi rong rêu.

Cả nhóm tiếp tục băng qua đoạn rừng rậm, không khí ngày càng ẩm thấp. Gió mang theo mùi rong rêu và bùn mục.

Khi vừa rẽ qua một khúc quanh, cả đội băng qua một vũng nước lớn in rõ mây trời.

Sakura nhảy qua không nghĩ gì. Sasuke lướt bước.

Nhưng khi Kakashi bước ngang, anh khẽ liếc mắt một cái, nhưng không nói.

Naruto bước sau cùng. Cậu dừng lại một giây, ánh mắt chăm chú nhìn vào mặt nước.

Thật yên tĩnh.

Không một gợn sóng.

Không bốc hơi.

Không dấu chân thú.

"Trời hôm nay nắng từ sáng." Naruto lẩm bẩm, nhưng cậu bước tiếp, không nói gì. Có điều, trong lòng đã lặng lẽ cài sẵn lưỡi kiếm — không phải vào vỏ, mà vào ý thức.

Tazuna vừa đi vừa càm ràm, thỉnh thoảng ngửa cổ tu vài ngụm rượu.

Naruto đi bên trái hàng, ánh mắt lặng lẽ quét đều qua không gian. Sát khí chưa rõ ràng. Nhưng luồng cảm giác khó chịu sau gáy đã xuất hiện từ cách đây mười phút.

Cửu Vĩ lười nhác cất tiếng trong tâm trí:

"Ta ngửi thấy... mùi chết chóc."

Vergil không lên tiếng, chỉ nhìn.

Và rồi — trong một tích tắc.

Hai luồng chakra cấp chūnin bộc phát như hai mũi thương đâm thẳng vào hàng phòng thủ đội 7.

Xoẹt!

Tiếng xích sắt xé gió.

Hai kẻ trong mặt nạ lao ra từ bụi rậm đối diện — di chuyển đối xứng, tay nối nhau bằng xích có lưỡi răng cưa xoay vòng.

Cú tấn công quét ngang — thẳng vào vị trí của Kakashi.

"Kakashi

-sensei!!"

Sakura hét lên — nhưng quá muộn.

"CHOANG—CRACK—SHHHK!!"

Lưỡi xích cắt xuyên người Kakashi như bùn đất, thân thể anh bị phân thành từng đoạn trong làn máu đậm đặc.

Cảnh tượng máu thịt văng lên làm Sakura lùi lại một bước, chân run đến mức đứng không vững.

Hai mắt cô mở to, cả cơ thể tê cứng.

Sasuke — dù phản xạ tốt — cũng đứng chết trân, ánh mắt dán vào đống thịt vụn của thầy mình, không thốt nổi một lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!