Không gian tâm trí — vùng vô thức tĩnh lặng mà rộng lớn như một vũ trụ riêng biệt.
Trời tối hơn bình thường.
Gió thổi chầm chậm, như thể cả không gian cũng đang nín thở.
Naruto đứng một mình ở giữa, bàn tay buông lỏng, gương mặt đượm vẻ hoang mang và lo âu.
Bất chợt, luồng chakra quen thuộc quét qua như cơn gió dữ.
Một cánh cổng ánh sáng xanh lam xuất hiện — và từ trong đó, Vergil bước ra, áo choàng xanh lam đậm phất nhẹ sau lưng.
Đôi mắt anh ánh lên ánh xanh trầm mặc, lạnh như nước hồ mùa đông.
Naruto ngước nhìn thầy mình.
Lồng ngực phập phồng.
"... Thầy gọi em là Minato," Naruto cất giọng. "Em muốn biết — sự thật là gì?"
Vergil không trả lời ngay.
Thay vào đó, anh phất tay — không gian thay đổi.
Một vùng tối mở ra, từng mảng ký ức hiện lên như tranh chiếu: một đêm kinh hoàng, một tiếng gào thét, một con quái vật đỏ rực với chín chiếc đuôi chém tan cả bầu trời.
Tiếng gầm của Cửu Vĩ chấn động cả không gian.
Và rồi — hình ảnh hai con người lao đến như ánh sáng:
Một người đàn ông tóc vàng, ánh mắt kiên định như bầu trời.
Một người phụ nữ tóc đỏ rực như máu, chakra như ngọn lửa sống.
Naruto siết chặt tay.
Cậu đã từng thấy họ — nhưng chưa bao giờ... cảm nhận được như lúc này.
Vergil đứng im lặng giữa ký ức đang cuộn trào.
Rồi anh mở lời — chậm rãi, nhưng từng từ như đâm sâu vào xương tủy:
"Đó là cha ngươi — Minato Namikaze.
Đệ Tứ Hokage."
Naruto trừng mắt. Cả thế giới xung quanh như chao đảo.
Vergil tiếp lời, ánh mắt xanh lam xoáy thẳng vào Naruto:
"Và người phụ nữ ấy là Kushina Uzumaki — mẹ ngươi."
Naruto lùi lại một bước, cảm xúc dồn dập ập đến.
"Cha ngươi... đã hy sinh cả sinh mệnh để phong ấn Cửu Vĩ vào chính con trai ruột của mình."
Vergil quay người, chỉ vào trung tâm không gian, nơi hình ảnh Minato đang đứng chắn trước Cửu Vĩ, tay kết ấn trong giây phút định mệnh.
"Hắn ta không chọn một đứa trẻ khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!