Chương 31: Máu và nước mắt

Bầu trời xám xịt bao phủ sân tập như một tấm vải liệm.

Giữa khoảng đất hoang vu, Naruto đứng bất động.

Ánh mắt cậu bé ánh lên tia nhìn lạnh lẽo, hoàn toàn khác biệt so với đứa trẻ vô tư năm nào.

Sau lưng Naruto — hàng trăm phân thân đồng loạt xuất hiện.

Mỗi người cầm kiếm, mỗi người tạo ấn pháp, chakra xoáy cuộn quanh họ như những cơn lốc nhỏ.

Vergil chỉ quan sát.

Không còn lời nhắc nhở.

Không còn chỉ dẫn.

Chỉ có thực hành — và chết đi sống lại trong mỗi khoảnh khắc.

Naruto bắt đầu.

Một nhóm phân thân tập trung luyện kiếm.

Bóng kiếm lóe lên liên tục — mỗi nhát Iai chém thẳng vào không khí, tạo ra những đường gió rít.

Một nhóm khác vận chakra, tung ra Hỏa độn

- Hào Hỏa Cầu — những quả cầu lửa đỏ rực thét gào xé nát không trung.

Một nhóm khác dựng Thổ độn

- Thổ Lưu Bích, rồi ngay sau đó hóa giải bằng Phong độn

- Đại Đột Phá.

Phân thân liên tục va chạm, phá hủy, rồi tan biến — mang theo từng mảnh ký ức, từng dòng trải nghiệm ào ạt đổ về Naruto.

Mỗi lần một phân thân biến mất — đầu Naruto đau như búa bổ.

Đầu óc choáng váng, như có ai nhét hàng ngàn mũi kim nhỏ vào từng khe nứt của tâm trí.

Vergil vẫn nhìn.

Đôi mắt anh — lạnh như thép, sắc như lưỡi kiếm chưa rút.

Không một lời thương hại.

Không một ánh mắt nương tay.

Cơn đau trong tâm trí Naruto dâng lên không ngừng.

Những âm thanh hỗn loạn.

Những tiếng gào thét.

Những ký ức phân thân thất bại, bị thương, tan biến trong đau đớn — tất cả đồng loạt đâm sâu vào não cậu như những mũi dao xoắn tròn.

Naruto khụy xuống, tay ôm đầu, thở dốc như cá mắc cạn.

Vergil bước tới, giọng nói vang lên lạnh lẽo:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!