Chương 281: Giao chiến

ẦM!!!

Kinshiki gầm vang, từ đôi tay cuồn cuộn cơ bắp, hắn triệu hồi ra một cây rìu khổng lồ bằng thứ chakra đỏ lạ lùng, uốn lượn như lửa sống. Chỉ một cú vung, không gian vỡ tung, mặt đất dưới Konoha nứt rạn như muốn sụp đổ.

Lưỡi rìu chém thẳng xuống Naruto và Madara.

Naruto huy động một viên Cầu Đạo Ngọc biến thành một thanh kiếm chuẩn bị chống đỡ, nhưng Madara đã cười phá lên, khí thế dâng trào:

"Cận chiến sao? Loại trò này… hợp với bản tọa!"

Hắn không né tránh. Một bước lao lên, cả thân thể như bùng nổ khí huyết. Với một cú đấm thẳng, Madara giáng thẳng vào lưỡi rìu chakra đỏ.

ẦMMM!!!

Cú va chạm khủng khiếp nổ tung như thiên thạch rơi. Rìu chakra vỡ nát, còn Kinshiki – kẻ vốn sở hữu sức mạnh cơ bắp áp đảo – bị đấm bay thẳng hàng dặm, xé toạc núi rừng ở phương xa.

Madara liếm môi, ánh mắt rực sáng:

"Con mồi này… là của ta."

Nói rồi, hắn phóng người đuổi theo, để lại Naruto đối diện với hai kẻ còn lại: Momoshiki và Urashiki.

Áp lực nặng nề như biển sâu ép xuống vai Naruto. Dù trong mắt cậu, Rinnegan ba tomoe đã xoay tròn sáng rực, nhưng khí thế của Momoshiki và Urashiki vẫn khiến tim đập dồn dập.

Momoshiki khẽ cười, giọng khinh bỉ vang vọng như dao cắt vào tim:

"Ngươi nghĩ có thể chống lại bản gia Otsutsuki ư? Việc ngươi làm chỉ là giãy chết mà thôi. Và ta sẽ đảm bảo – ngươi cùng cả Nhẫn Giới này… sẽ chết một cách đau đớn nhất."

Urashiki giương cần câu, ánh mắt hằn lên sát khí:

"Ngươi không chạy thoát được đâu, kẻ hạ đẳng…"

Hai kẻ đồng loạt lao lên, chakra gào thét như cuồng phong.

Đúng khoảnh khắc ấy—

Vụt!

Một cột sáng vàng từ phía sau Naruto lóe rực, mạnh đến mức khiến cả Momoshiki và Urashiki phải kinh hoảng né gấp sang hai bên. Sóng xung kích lan tỏa, bầu trời rúng động, khiến hàng vạn thường dân bên dưới phải nhắm chặt mắt.

Naruto mở to mắt, trái tim rung mạnh – cậu lập tức nhận ra nguồn gốc ánh sáng ấy.

Một bóng hình xinh đẹp chậm rãi tiến đến, toàn thân được bao phủ bởi charka lam ngọc sáng rực. Sau lưng cô, 9 viên Cầu Đạo Ngọc xoay quanh lặng lẽ, tỏa khí tức khủng bố không thua kém Lục Đạo.

Đôi mắt Bạch Nhãn năm nào giờ đây đã chuyển hóa thành Tenseigan, phát sáng màu lam ngọc, rực rỡ như hai vầng thái dương băng giá.

Hyūga Hinata.

Cô đứng sánh vai Naruto, giọng dịu dàng nhưng sắc lạnh:

"Naruto

-kun… em sẽ không để anh chiến đấu một mình."

Naruto nhìn Hinata, khóe môi cong lên một nụ cười đầy tự hào và ấm áp.

"Hinata… cùng nhau nào."

Nhưng trái với bình thản của Naruto, trên gương mặt Momoshiki và Urashiki lần đầu tiên xuất hiện sự khiếp sợ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!