Mấy ngày liên tiếp, ba gian trạch viện được thuê ở ba góc làng vẫn đóng kín cửa.
Shinigami, Musasabi, Shirousagi—không một ai bước ra.
Minato nhiều đêm liên tiếp đứng trên điểm quan sát, ánh mắt dõi qua khu trạch viện, lông mày nhíu chặt.
Dù không rời đi, nhưng cái khí tức như vực sâu ấy vẫn khiến người ta không dám lơi lỏng.
Kakashi ngồi trên lan can, giọng lười nhác nhưng ánh mắt nghiêm túc:
"Chúng ta đã cho người theo dõi, nhưng không hề có một động tĩnh gì hết."
Minato khẽ gật đầu, nhưng sắc mặt vẫn không giãn ra.
Anh không đoán ra được.
Ba kẻ kia… rốt cuộc muốn gì?
Họ giết Root dễ như cắt cỏ, rồi lại ẩn mình như chưa từng xuất hiện.
Chỉ có một điều Minato dám chắc: những người này không bình thường.
Sáng sớm, ánh mặt trời hắt lên hiên nhà Namikaze, soi mái tóc đỏ rực đang rũ xuống.
Trong phòng ngủ, Kushina thở dốc, tay nắm chặt vạt chăn, bụng căng tròn như sắp vỡ.
Nét mặt Minato cuối cùng cũng thay đổi.
Tất cả nghi ngờ, trầm tư, cảnh giác… đều tan biến.
Anh khom người đỡ tay vợ, giọng dịu đến mức khác hẳn mọi khi:
"…Sắp rồi."
Kushina hít sâu, cười nhẹ dù mồ hôi lấm tấm trên thái dương:
"Ừ… em biết… lần này… chắc chắn là thật…"
Minato gật đầu, ánh mắt dần trở nên kiên định:
Giây phút họ chờ đợi suốt bao lâu—
Sắp bắt đầu.
m đen rủ xuống Konoha như một tấm màn nặng trĩu.
Khắp các phố chính, ngõ nhỏ, tường thành—đâu đâu cũng lố nhố bóng ninja tuần tra.
Ánh mắt nghiêm trọng, tay không rời chuôi vũ khí.
Anbu thay phiên canh gác, mật lệnh chuyền tay từng tổ cảnh vệ.
Không ai nói ra, nhưng cả làng đều cảm nhận được:
Một điều gì đó lớn lao đang xảy ra.
Trong trạch viện khu phía Nam, Shinigami ngồi bất động, tay đặt trên chuôi Yamato, ánh mắt tĩnh lặng như nước.
Shirousagi đứng bên cửa sổ, nhìn ra con đường vắng tanh, hơi thở nặng nề.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!