Trước đây Chu Tự Hằng có thể làm được rất nhiều chuyện, nhưng lần này thì đúng là nói dối mà không biết ngượng.
Minh Nguyệt tuổi còn nhỏ, nhưng đã sâu sắc hiểu được tầm quan trọng của việc động viên khích lệ.
Thế là, cô bé kiễng chân lên hôn nhẹ Chu Tự Hằng, sự lo lắng và không nỡ trong lòng cũng đã được Chu Tự Hằng đánh tan hết rồi.
Chu Tự Hằng vui sướng lắm khi được Minh Nguyệt hôn, chỉ mong ngóng từng
giây từng phút đến ngày Giang Song Lý rời đi, để cậu bé có thể thực hiện hết tất cả lời hứa của mình.
Trong lòng cậu bé cực kỳ vui mừng, không thể giấu được nụ cười gian xảo trên môi.
Tháng này Chu Tự Hằng tròn sáu tuổi, ngũ quan dần dần nảy nở, so với vẻ
anh tuấn của bố Chu Xung thì cậu bé có vẻ đẹp tinh tế hơn, thêm vào đó
là sự ngạo mạn. Nếu không suốt ngày đi đánh đấm quậy phá thì người ta còn tưởng cậu bé là con gái ấy chứ.
"Cứ quyết định vậy đi, sau này anh sẽ gọi em dậy mỗi sáng, kể chuyện cổ
tích cho em trước khi đi ngủ, và…" Chu Tự Hằng có phần gượng gạo, "Tết
tóc cho em nữa."
Chuyện tết tóc này, Chu Tự Hằng cảm thấy đây không phải là việc mà một
người con trai nên làm, nhưng lời đã nói ra rồi, không thể nuốt lời
được, nếu nuốt lời thì sẽ không phải là nam tử hán.
Minh Nguyệt nhìn anh trai đang thề thốt, cuối cùng lắc đầu than thở:
"Chuyện tết tóc hay là thôi đi." Cô bé nắm bím tóc của mình, cặp chân
ngắn đung đưa trên ghế, hai mắt mở to.
"Sao vậy?" Chu Tự Hằng vội vàng hỏi.
Minh Nguyệt có phần ngượng ngùng, cái mặt trắng tròn mềm mềm như bánh
nếp hơi đỏ lên, mắt chớp chớp, hai tay nắm chặt góc váy, nhỏ giọng giải
thích: "Anh còn không thể tự chải tóc mình gọn gàng nữa, mà tóc em lại
dài như vậy, chắc chắn anh sẽ không chải được đâu."
Chu Tự Hằng sờ mái tóc rối vểnh lên của mình, cực kỳ ủ rũ.
Chu Tự Hằng có mái tóc đen bóng, gương mặt đẹp trai nên để kiểu đầu gì
nhìn cũng hợp, tuy cái mái lúc nào cũng bị vểnh cao lên, nhưng nhìn cực
kỳ cao ngạo khác người, quan trọng là chỗ tóc bị vểnh đó không tài nào
làm cho nó rũ xuống được.
Chu Xung còn phải cười trêu con: "Con trai bố đúng là một con lừa bướng
bỉnh, không bao giờ chịu phục tùng, nếu hung dữ thì nó sẽ tức giận! Con
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!