Trẻ con mới sinh thay đổi từng ngày, tựa như bốn mùa trong năm ở Nam Thành vậy.
Giở lịch ra xem, chỉ mới mùng 8 tháng Chạp, cây tường vi đã được phủ
thêm một lớp băng mỏng, dưới đất có một lớp tuyết mịn, hoa mai nở trắng
cành.
Minh Nguyệt đã không còn đỏ hỏn như con khỉ con lúc mới sinh nữa, mà
trắng trẻo như một viên ngọc vậy. Giang Song Lý và Minh Đại Xuyên nuôi
con theo sách vở, mới bốn tháng mà trông đã cứng cáp lắm rồi.
Đang là mùa đông nhưng khu nhà này không quá lạnh, lúc xây dựng đã được
tính đến yếu tố thời tiết thay đổi rồi, việc thiết kế khu nhà của Minh
Đại Xuyên khi đó đã nhận được không ít lời khen, công ty của hắn cũng
nổi tiếng hơn hẳn nhờ cái khu chung cư Nam Thành này, đơn đặt hàng ào ạt ập xuống như tuyết rơi, hắn cũng vì thế mà ngày càng bận rộn hơn.
Sau khi hết tháng ở cữ, Giang Song Lý nhận được sự đồng ý của bố mẹ và
sự ủng hộ của chồng, chuẩn bị thi nghiên cứu sinh. Cô tốt nghiệp chuyên
ngành tiếng Anh, Minh Đại Xuyên cũng không muốn bắt cô ở trong nhà làm
bà nội trợ.
"Tuyệt đối không được lãng phí tài nguyên!" Minh Đại Xuyên tâng bốc cô,
nói tương lai cô chắc chắn sẽ trở thành trụ cột của nước nhà. Hắn giơ
ngón cái lên với cô vợ chưa từng trải đời của mình, nói: "Bây giờ đã
bước vào thập niên 90 rồi, phụ nữ thời đại mới này cũng nên có sự nghiệp của riêng mình!"
Vì đã nghỉ lâu rồi nên bây giờ cầm sách lên học thật sự không phải
chuyện dễ dàng, Minh Nguyệt thì còn quá nhỏ, rất bám người, Giang Song
Lý ở nhà rất bận rộn, chưa đầy ba tháng mà người đã gầy hẳn đi rồi. Chu
Tự Hằng thì không hề ngại làm phiền người ta, ngày nào cậu nhóc cũng đến chơi với Minh Nguyệt, trở thành người bạn thân nhất của cô bé.
Minh Nguyệt luôn tò mò với mọi thứ xung quanh, không chịu ở mãi trong
nhà, Chu Tự Hằng liền xung phong nhận công việc đưa em xuống sân
chơi. Giang Song Lý mặc thật nhiều lớp áo cho con gái, không sợ sẽ bị cảm lạnh, cô giúp việc của nhà họ Chu cũng đi theo không rời một tấc, sợ sẽ xảy ra chuyện không hay.
"Chu thiếu gia đưa vợ xuống chơi đấy à?" Một gia đình trẻ trêu chọc cậu bé.
Tiểu thiếu gia họ Chu không rảnh nói chuyện với họ, vừa đẩy xe cho em vừa đáp: "Vâng ạ."
Nhà kia lại cười nói: "Hôm nay vợ của tiểu thiếu gia hình như lớn hơn một chút rồi nhỉ?"
Câu hỏi này khiến cho Chu Tự Hằng đang đẩy xe em bé phải dừng bước, cậu
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!