Chương 45: Hoá ra không phải anh

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sáng hôm sau, trên đường đi làm Lê Đường nhận được cuộc gọi của ông bố Lê Viễn Sơn.

Đầu tiên Lê Viễn Sơn hỏi cuộc sống của Lê Đường dạo gần đây, nghe nói cậu vẫn ở khách sạn thì khó chịu: "Có nhà không ở, cứ thích ở ngoài."

Sau đó hỏi đến chuyện làm ăn của công ty, Lê Viễn Sơn cất giọng bất mãn: "Còn chưa sinh lời đã tốn cả mớ vốn đầu tư, để bố xem con có thể làm nên trò trống gì."

Mấy năm nay Lê Đường đã quá quen cách nói chuyện khiển trách mọi lúc mọi nơi và bóng gió phản bác này của Lê Viễn Sơn, cũng chấp nhận rằng có một số phụ huynh không bao giờ tôn trọng con cái, ngay cả giao tiếp bình đẳng cũng không làm được.

Thế nên Lê Đường nghe xong cũng không để bụng, nói vào chủ đề chính: "Bố xen vào việc sàng lọc dự án phải không?"

Lê Viễn Sơn đáp: "Con còn trẻ quá, đương nhiên bố phải kiểm định giúp con."

Lê Đường nhủ thầm "biết ngay".

Song song với sự chú trọng của con người dành cho sức khỏe cùng gánh nặng dịch vụ y tế mà dân số già và các bệnh mãn tính mang lại, toàn bộ chuỗi công nghiệp AI y tế cũng ngày càng được quan tâm. Viện điều dưỡng do Lê Viễn Sơn hợp tác mở cùng người khác đang thiếu công nghệ này làm cơ sở hạ tầng, nếu tìm được doanh nghiệp phù hợp, ngoại trừ chờ nó phát triển nhanh chóng rồi chia lợi nhuận, có thể nghĩ xa hơn chút là tự bồi dưỡng một doanh nghiệp công nghệ cao có khả năng khai thác để dùng cho mình, từ đó đem đến nhiều giá trị hơn.

Thế nên trong số những dự án còn lại, dự án về y tế chiếm phần lớn.

Lê Đường làm việc không thích người khác nhúng tay, song cũng hiểu đây không phải chuyện to tát. Cùng lắm thì bàn giao các dự án đã chọn cho Lê Viễn Sơn, cậu ngồi không hưởng lợi.

Dĩ nhiên vẫn phải chọn lựa cẩn thận bởi dẫu sao cũng liên quan đến vấn đề "cải tử hoàn sinh" của công ty.

Nghĩ như vậy, sau khi đến công ty, Lê Đường bật máy tính xem lại hồ sơ một lượt.

Cậu nhìn doanh nghiệp có tên ROJA mà không khỏi nhếch môi cười. Các doanh nghiệp hiện nay bất kể lớn hay nhỏ đều đặt tên rất hoành tráng, lâu rồi không gặp tên công ty nào vừa đơn giản vừa may mắn thế này.

Màu đỏ, hưng thịnh phát đạt, vạn sự tốt lành.

Cuộc họp sáng tiếp tục loại vài doanh nghiệp, các doanh nghiệp còn lại đã chuyển cho phòng Vận hành thông báo người đại diện doanh nghiệp trong tuần này đến công ty thảo luận chi tiết, cũng tức là phỏng vấn trá hình đánh giá doanh nghiệp, để phòng Đầu tư đưa ra quyết sách cuối cùng.

Buổi trưa Lê Đường không muốn ăn, định uống cà phê cho qua bữa.

Lê Đường không tuyển trợ lý sinh hoạt, việc gì cũng tự mình làm. Cậu vừa cầm cái ly sứ có quai trên bàn thì điện thoại rung. Lý Tử Sơ gọi hỏi cậu sao không xuống ăn cơm.

Lê Đường đáp: "Tôi thấy Hoắc Hi Thần đến."

"Emấy đến thì cậu phải nhường tất cả nhà hàng ở quanh đây cho bọn tôi chắc?"

"..." Lê Đường câm nín giây lát: "Tôi đặt đồ ăn."

"Tôi không tin." Lý Tử Sơ nói: "Xuống đi ăn, cho cậu xem cái này hay lắm."

Xuất phát từ tâm lý không muốn làm kỳ đà cản mũi, Lê Đường dềnh dàng uống hết cà phê mới xuống tầng.

Cậu tưởng giờ này hai người họ hẳn phải ăn gần xong rồi, vậy mà không gặp được ai.

Nhưng cậu nhận ra một gương mặt quen thuộc khác.

Anh chàng này rất cao, mặc đồ công sở vừa người, trông thấy Lê Đường bước ra khỏi thang máy thì mỉm cười: "Đã lâu không gặp."

Đến khi cậu ngồi vào bàn, Chu Đông Trạch mới biết mình là "cái này hay lắm" trong miệng Lý Tử Sơ, bó tay nói: "Tôi định liên lạc thẳng với cậu mà Lý Tử Sơ không cho, bảo là muốn cho cậu một bất ngờ."

"Rất bất ngờ luôn đấy." Lê Đường lật thực đơn: "Ngày xưa tôi cứ tưởng cậu sẽ làm việc liên quan đến thể dục, không ngờ..." Không ngờ lại làm luật sư.

Sau khi tốt nghiệp Đại học Chính trị Pháp luật, Chu Đông Trạch quay về Tự Thành làm việc cho một văn phòng luật tại địa phương, hôm nay tới thủ đô công tác.

Chu Đông Trạch nói: "Trước lúc thi đại học tôi cũng nghĩ hay là theo thể dục sở trường, xong lại nghĩ làm vận động viên chuyên nghiệp thì không đủ năng khiếu, tuổi cũng lớn rồi, e là sau này chỉ có thể làm giáo viên thể dục, vẫn nên học hành chăm chỉ, học một ngành nghiêm chỉnh thì đáng tin hơn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!