Chương 35: (Vô Đề)

Dưới uy nghiêm của Chu Thời Uẩn, Thiệu Tố Oánh thở phì phò bôi thuốc xong cho Tô Căng Bắc.

- Nè, vết thương này của chị là do cứu bạn suýt bị quy tắc ngầm à?

Tô Căng Bắc liếc cô ấy:

- Ai nói em biết?

Thiệu Tố Oánh xí:

- Em đến nhà hàng tìm anh cả, anh ấy đang ở đó xử lý vụ việc, em hỏi sơ sơ người ở đó chẳng phải biết rồi sao?

Tô Căng Bắc chống tay muốn bò dậy.

Giọng Thiệu Tố Oánh không tốt mấy:

- Nè nè nè! Chị đừng nhúc nhích.

Tô Căng Bắc:

- Cô bé! Em đừng có gọi nè nè nè vui vẻ như vậy, chị là bề trên của em đấy.

- Chị mới đừng có gọi cô bé cô bé vui vẻ như vậy á, chị đâu lớn hơn em mấy tuổi.

- Đâu lớn hơn mấy tuổi hả?

Tô Căng Bắc quét mắt qua cô ấy từ trên xuống dưới, cố ý chê bai ngực cô ấy nói:

- Em phát triển thế này, chị còn tưởng em chưa dậy thì đấy.

- Chị!

Thiệu Tố Oánh ưỡn ngực:

- Chưa dậy thì? Chị mù à!

Tô Căng Bắc không nói gì, một tay chống đầu, tay kia chậm rãi sửa sang cổ áo. So sánh với sự phát triển nơi nào đó của cô thì Thiệu Tố Oánh đúng là có vẻ dậy thì chưa đủ.

Thiệu Tố Oánh nghẹn, bị động tác của cô kích thích ánh lửa trong mắt. Cô ấy hung hăng trừng Tô Căng Bắc, tức giận chạy ra khỏi phòng:

- Anh!!!

Khi Chu Thời Uẩn vào, cô đang cười run rẩy trên gối, vì đau eo không thể cười với cường độ lớn nên cô chỉ có thể cố gắng kiềm chế bản thân.

Anh nhìn cô như nhìn kẻ ngốc:

- Em làm gì thế?

Tô Căng Bắc vừa cười vừa nói:

- Ôi, em gái nhà anh đâu?

- Vừa đi với anh cả rồi.

Chu Thời Uẩn nói:

- Em chọc em ấy giận?

Tô Căng Bắc mở to mắt nói dối:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!