Kinh hồn nửa đêm tại Khai Phong phủ, gặp thích khách
anh hùng cứu lão Hắc
Bãi đường, chúng nhân Khai Phong phủ đều mang bộ mặt
xám như tro, rầu rĩ không vui. Bao đại nhân cùng các thủ hạ đắc lực
gồm: Công Tôn Sách, Triển Chiêu và Tứ đại kim cương vội đã đi đến thư
phòng, sắc mặt nghiêm trọng, muốn cùng mọi người thương lượng tìm
đối sách.
Thế nên Kim Kiền và mấy mẹ con Tần Hương Liên tạm
thời không có đất dụng võ, đành theo các sai dịch quay lại Dần Tân viện,
an phận thủ thường mà làm con mọt khoét gạo.
Tần Hương Liên tinh thần và thể xác đều căng thẳng
lao lực quá độ, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, thân hình lảo đảo
trong gió, cộng thêm thương thế chưa lành, lần này lên công đường lại
phải chịu đả kích, thế nên dù mình đồng da sắt thế nào cũng khó
mà chịu đựng được, vì vậy vừa vào phòng khách Tần Hương Liên liền
ngã lăn ra, ngủ không biết trời trăng gì.
Tần Hương Liên ngủ thì chẳng phải lo lắng gì nhưng
lại khổ Kim Kiền. Trong Khai Phong phủ này, nhân tài vô số, luận về
tra án, tróc nã tội phạm, truy tìm tang chứng, người nào người nấy
đều liệt vào hàng cao thủ, nhưng nếu luận về dỗ dành trẻ con, việc
này… Kim Kiền đưa mắt nhìn toàn bộ Khai Phong phủ nha, chỉ sợ cũng
chỉ có mình là có đủ khả năng và nhẫn nại.
Bọn Kim Kiền rốt cuộc cũng bình yên vượt qua thời
gian ăn tối, xem chừng một ngày đã kết thúc, thời gian phải đi ngủ
đã đến, nhưng tình huống lúc này của Kim Kiền… rất rất không tốt…
"Thần tiên ca ca, vì sao cha lại không cần bọn đệ?",
Ninh Nhi nằm bò ra bàn, nghịch nghịch chén trà nhỏ trong tay, vẻ mặt
không hiểu hỏi.
"Cái, cái này…" Kim Kiền nhất thời nghẹn lời.
"Thần tiên ca ca, có phải cha cho rằng Hinh Nhi không
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!