Tiểu sai dịch trên công đường lập công.
Đại phu được minh oan dâng đơn thuốc.
Lại nói về Bàng bụng lu bị áp giải lên công đường phủ nha,
đầu cũng không dám ngẩng lên, quỳ mọp trên đất, chỉ biết dập đầu cật lực, dáng
vẻ hống hách ngang ngược ở Dục Lạc lâu lúc trước, giờ đây nửa phần cũng không
nhìn ra nổi.
"Quỳ dưới công đường là kẻ nào?", Bao đại nhân trầm giọng hỏi.
"Bẩm… bẩm đại nhân, tiểu… tiểu nhân là Bàng Đại", Bàng Đại
run rẩy đáp.
Bàng Đại…
Bao đại nhân trầm giọng kéo dài tiếng, nhưng cũng chỉ gọi
tên, hồi lâu sau vẫn không nói tiếp.
Nha dịch trên công đường thấy cấp trên không lên tiếng, tất
cũng không dám hé răng; cha con Bàng gia không rõ trong hồ lô của Bao đại nhân
bán thuốc gì, cũng im lặng nguyên tại chỗ; chúng bách tính ngoài cửa thấy bầu
không khí công đường như vậy, đến thở mạnh cũng không dám.
Trong một lát, trên công đường im lặng như tờ, không khí nặng
nề, đè nén khiến mọi người có chút thở không ra hơi.
Kim Kiền đứng ở cửa cũng cảm thấy hô hấp khó khăn, mạch đập
yếu ớt, lén nhìn lên phía trên công đường, thì thấy Bao đại nhân đôi mày sa sầm
xuống, ánh mắt sắc bén như có điện, bắn thẳng xuống đỉnh đầu của Bàng Đại dưới
công đường, về phần Bàng Đại cũng là mồ hôi tuôn đẫm áo.
Chậc chậc, hay thật,
"vô thanh thắng hữu thanh".
Chát!!!
"Bàng Đại, ngươi biết tội chưa?!"
Tiếng kinh đường mộc mạnh mẽ vang lên như sấm nổ giữa trời,
Bao đại nhân giận dữ quát lên một tiếng, chấn động cả ba hồn bảy vía khiến mọi
người trên công đường đều thót tim, giật mình.
Bàng Đại lại càng quỳ rạp xuống, toàn thân trên dưới nung
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!