Hoa khôi băng tâm giúp Thanh Thiên.
Mỹ nhân khóc tang gặp trở ngại.
Lại nói về Trương Long, Triệu Hổ ở dưới đại sảnh chờ, mắt thấy
Triển, Kim hai người lên tầng trên rất lâu rồi, lòng nóng như lửa đốt, đối với
kế sách của Kim Kiền họ chẳng yên tâm lấy nửa phần, những muốn xông lên lầu tìm
hiểu xem thế nào thì vừa đúng lúc thấy có một người chạy xuống, định thần nhìn
kỹ, chính là Kim Kiền.
Trương Long chạy vội lên, kéo tay Kim Kiền, thấp giọng nói:
"Kim Kiền, sự tình thế nào rồi?".
Triệu Hổ cũng xông đến hỏi gấp:
"Sao chỉ có một mình ngươi xuống thế này? Triển đại nhân đâu?".
"An tâm, an tâm, mọi việc đều đã chuẩn bị", Kim Kiền bị nắm
đến đau nhức, vội xua tay trấn an hai người họ.
Hai người nghe vậy mới yên tâm, buông tay ra.
Kim Kiền thở phào một cái, hai mắt đảo quanh đại sảnh một
vòng, hướng đến bóng dáng đang lượn lờ xung quanh khách khứa đằng xa, cao giọng
gọi một tiếng: Tú bà!.
Tú bà đang đon đả chào mời khách thì bỗng nghe thấy có người
gọi, vội vàng vung vẩy khăn đi tới, định thần nhìn kỹ thì là gã sai vặt mà lúc
trước thiếu chút nữa đã làm cho Thiên Hương lâu gà bay chó nhảy, hỗn loạn hết sức.
"Ôi, vị tiểu ca này, có gì cần giao phó?"
"Công tử nhà tôi nói muốn mời Băng Cơ cô nương về phủ một đêm, sai tôi đến báo cho bà."
Tú bà nghe xong, không khỏi kinh ngạc, chiếc khăn đỏ cầm
trong tay cũng quên cả vung vẩy, nhìn chằm chằm Kim Kiền hồi lâu mới nói:
"Vị tiểu ca này, hoa khôi của chúng tôi không phải nói đưa đi là có thể đưa đi được, hơn nữa, Băng Cơ từ ngày vào Thiên Hương lâu của tôi thì chưa hề bước chân ra khỏi cửa một bước, bây giờ muốn đưa Băng Cơ ra ngoài, sợ là…".
Kim Kiền nhìn đôi mắt ánh lên vẻ đức hạnh của tú bà thì
nhíu mày rất lâu, sau đó mới không tình nguyện rút từ trong người ra một tờ
ngân phiếu, đưa cho tú bà nói:
"Như thế này thì sao?".
Tú bà nhận lấy tờ ngân phiếu, liền vui vẻ ra mặt, lời nói
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!