Trên công đường đĩnh đạc làm chứng.
Ngự Miêu đề cử gia nhập khoái ban.
Sáng sớm hôm sau, mặt trời vừa ló dạng, Bao đại nhân
liền thăng đường thẩm án.
Uy vũ….
Trong công đường Khai Phong phủ, Tam ban nha dịch đứng
thẳng tắp hai bên, trống thăng đường dồn dập, uy phong lẫm lẫm, Bao đại
nhân ngồi chính giữa công đường, võ kinh đường mộc trong tay chát một
tiếng, cao giọng quát:
"Giải huynh đệ Ngô thị lên!".
"Giải huynh đệ Ngô thị lên…", tiếng hô truyền gọi vang
từng đợt ra bên ngoài.
Lát sau, chợt nghe có tiếng gông xiềng, cùm châm va
vào nhau lẻng xẻng, hai sai dịch giải huynh đệ Ngô thị lên công đường.
Bao đại nhân nghiêm nghị ngồi phía trên, đưa mắt nhìn
xuống phía dưới công đường, chỉ thấy phía dưới có hai kẻ đang quỳ,
vận áo tù nhân, một vạm vỡ, một thấp lùn, kẻ cao to kia râu ria đen
sì kéo đến tận mang tai, giữa mi tâm ẩn hiện vẻ hung ác xiểm nịch;
kẻ còn lại, thân hình hơi lùn, hai mắt hấp háy, khuôn mặt mang vẻ
kinh hoàng sợ hãi, toàn thân run rẩy không ngừng.
"Quỳ dưới công đường là kẻ nào?", Bao đại nhân nheo
nheo mắt, trầm giọng hỏi.
"Thảo… thảo dân là Ngô Nhị Cương", kẻ thấp hơn run
lẩy bẩy đáp.
"Thảo dân Ngô Đại Lực", kẻ cao to cũng trả lời.
Chát!
Bao đại nhân bỗng vỗ mạnh kinh đường mộc, cao giọng
quát:
"Điêu dân to gan, phạm trọng tội như thế, còn dám tự xưng là thảo dân?!".
Ngô Nhị Cương bị dọa cho run như cầy sấy, vội khom
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!