Tại phủ Sái Châu dũng cảm ra làm chứng, trong nhà giam sáng
tỏ tâm tư
Trước nay Kim Kiền chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có ngày
lưu lạc đến tận nơi đây. Chẳng qua là định tá túc ở miếu Quan Công mấy đêm, khi
không lại gặp phải tai bay vạ gió.
Ngước lên nhìn, đây là công đường phủ nha Sái Châu, trang
nghiêm, kính cẩn. Chính giữa là một bức họa mặt trời hồng ló dạng trên biển, biển
xanh vầng dương đỏ, vô cùng tinh tế. Phía trước bức họa là một bục cao bằng đá,
trên bục kê một chiếc bàn xử án dài màu đen tuyền, trên đó đặt hộp đựng quan ấn,
ống thẻ, giá bút, nghiên mực, kinh đường mộc,…, hai bên bàn đặt hai thẻ bài đầu
hổ: Hồi Tỵ, Túc Lập, càng thể hiện rõ sự uy nghiêm trên công đường. Phía
sau bàn xử án là một chiếc ghế tựa bằng gỗ, trên đó phủ một lớp vải gấm.
Tri phủ Sái Châu, Từ đại nhân ngồi sau bàn xử án, phía trên
đầu là bức hoành phi mạ vàng,
"Minh kính cao huyền[1]", thần sắc nghiêm túc.
Tam ban nha dịch[2] tay cầm đường côn nghiêm trang đứng hai bên tả, hữu.
[1] Minh kính cao huyền: nghĩa là gương sáng treo cao, ám chỉ
sự sáng suốt của quan phụ mẫu.
[2] Tam ban nha dịch: cụm từ chỉ chung những người làm các
nhiệm vụ khác nhau trong nha phủ.
Kinh đường mộc đập mạnh một tiếng, Tam ban nha dịch đồng
thanh hô: Uy vũ…..
Kim Kiền cảm thấy đầu gối mềm nhũn, nhất thời ngã sụp xuống
đất. Chẹp chẹp, đá xanh lót nền của công đường này quả nhiên là hàng tốt, cứng
quá trời, vừa quỳ xuống mà xương bánh chè đã kêu răng rắc rồi.
"Quỳ dưới công đường là kẻ nào, dám cả gan phạm trọng tội giết người tại bản châu, còn không mau nhận tội!", tri phủ đại nhân quát lớn.
Hai người cúi đầu quỳ dưới công đường, trong đó có một người
phụ nữ trẻ tuổi là Tần Hương Liên, người còn lại ăn mặc rách rưới như ăn mày khất
thực bên đường chính là Kim Kiền đang thầm kêu lớn, xui xẻo quá đi mất.
"Đại nhân, dân phụ là Tần Hương Liên, dân phụ bị oan. Dân phụ không giết người." Người phụ nữ quỳ dưới công đường kêu lớn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!