Theo Ngự Miêu Khai Phong đi tra án.
Manh mối đứt ở Nam Hoa Sơn.
"Kim Kiền, hôm nay chúng ta phải theo Triển đại nhân đi tra
án, mau dậy đi!"
Kim Kiền đang ngủ ngon lành thì nghe thấy tiếng Trịnh Tiểu
Liễu ở gian bên ngoài, giống y như mấy con gà mái được cho uống thuốc kích
thích, cứ kêu quang quác không ngừng, không khỏi thầm bực bội, oằn èo trong
chăn hồi lâu mới miễn cưỡng hé một mắt ra.
Sắc trời bên ngoài còn chưa sáng, chẳng qua mới là mờ mờ tôi
tối, đâu đó còn nghe văng vẳng tiếng gà gáy.
"Có nhầm không vậy?!", Kim Kiền làu bàu một câu, xoay đầu,
tiếp tục rơi vào mộng đẹp.
Chỉ nghe tiếng Trịnh Tiểu Liễu ở gian phòng ngủ bên ngoài vội
vàng bật dậy, xuống giường rửa mặt, sau đó một tràng những âm thanh lẹp xẹp, lạch
xạch phát ra, vô cùng ầm ĩ. Không lâu sau lại nghe thấy tiếng Trịnh Tiểu Liễu ở
ngoài hò hét: "Kim Kiền, cậu còn chưa dậy sao? Nếu làm lỡ chuyện tra án của Triển
đại nhân thì biết làm thế nào?".
"Ai da…"
Kim Kiền thầm than vài tiếng, mơ mơ màng màng ngồi dậy, gãi
gãi đầu, ngáp hai cái, sau đó mới lờ đờ mặc quần áo, xuống giường rửa mặt.
Đến khi Kim Kiền thu dọn mọi thứ chỉnh tề, ra ngoài phòng
thì thấy Trịnh Tiểu Liễu đã đứng nghiêm trang trước cửa, dáng vẻ thỏa thuê mãn
nguyện, chỉ có điều do tinh thần hưng phấn quá độ nên hai tay Tiểu Lục cứ run rẩy
mãi không thôi.
Kim Kiền liếc nhìn Trịnh Tiểu Liễu một cái, không khỏi có
chút buồn cười, thầm nghĩ: Tên tiểu tử này cũng khoa trương quá đi, chúng ta chẳng
qua chỉ là theo Tiểu Miêu xuất môn tra án, đâu phải cùng chủ tịch nước xuất ngoại
thăm viếng nước bạn, có cần phải trưng ra bộ dạng căng thẳng thế không?
"Xin chào…", Kim Kiền vừa ngáp vừa đi đến trước mặt Trịnh Tiểu
Liễu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!