Linh quang hiển chiếu thỉnh Chiêu trấn quỷ.
Hoa sảnh viện nửa đêm thẩm ô bồn
Tam ban viện của Khai Phong phủ là nơi nghỉ ngơi của những
nha dịch cấp thấp. Trong Khai Phong phủ, có rất nhiều nha dịch, ngoại trừ những
người đã thành gia lập thất, hiện đang ở ngoài phủ trong thành Biện Lương ra,
hơn nửa số nha dịch còn lại đều "an cư" tại Tam ban viện. Cả khu viện cũng có
ít nhất khoảng sáu bảy mươi người.
Lại nói về Kim Kiền, sau khi nhảy vọt ra khỏi phòng ngủ, liền
vận khí đan điền, lấy hết sức mở to họng gào toáng lên, Tam ban viện liền như
ong vỡ tổ, những tiếng càu nhàu, mắng mỏ vang lên ào ào không ngớt.
Chợt nghe có người trong Tráng ban viện mé tây quát lên: "Bà
nội nó, nửa đêm canh ba kêu cái quỷ gì mà to thế? Có ma hả? Có ma cái khỉ ấy!
Tôi thấy chính là tên tiểu tử cậu ở đây mà giả thần giả quỷ, la hét ầm ĩ làm
cho ông đây ngủ cũng không yên!".
Lại có người trong Khoái ban viện bên mé đông mắng: "Cái tên
khốn nào thế! Kêu gào om sòm gì? Ông đây sớm mai còn phải xuất môn tra án, còn
la hét nữa ông sẽ nhốt ngươi vào đại lao!".
Mấy phòng ngủ trong Tạo ban viện gần kề phòng của Kim Kiền
cũng truyền ra những âm thanh mơ mơ hồ hồ: "Kim Kiền… Cậu đừng có ba ngày thì
hai bữa làm loạn lên nữa, làm ơn im lặng mấy bữa cho lỗ tai chúng tôi thư giãn
có được không?".
Kim Kiền bỗng cứng cả người ngây ra ngay tại chỗ, mấy câu
kêu cứu đã chuẩn bị kỹ lưỡng giờ bỗng mắc trong cổ họng, thầm nghĩ: Con bà nó,
không ngờ người cổ đại còn theo chủ nghĩa duy vật hơn cả người hiện đại như
mình nữa, rốt cuộc đến cả một kẻ thích xem náo nhiệt cũng không có. Hừ hừ, mấy
người cổ đại này thật chẳng có chút trí tưởng tượng nào cả.
Bên này Kim Kiền đang ra sức oán giận, bên kia Trịnh Tiểu Liễu
ở trong phòng sau lưng Kim Kiền run rẩy kêu lên: "Ngươi… ngươi ngươi ngươi là
cái… cái cái cái gì… Đừng, đừng qua đâyyyyyy!".
Kim Kiền bỗng cảm thấy từng làn gió lạnh buốt thổi sau lưng
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!