Chương 1: Tiết tử (1)

Cha của Dominique đã mất tích bốn ngày.

Mười ngày trước, cha bảo là phải ra ngoài lấy tư liệu, một tuần sau trở về. Ông là một nhiếp ảnh gia tự do, dựa vào bán ảnh cho tạp chí để sinh sống, bình thường phải đi ra ngoài lấy ảnh, tuy rằng Dominique chưa từng thấy quyển tạp chí nào trong nhà cả.

Trước khi đi, cha gửi Dominique cho hàng xóm cách vách chăm sóc. Hàng xóm là một nhân viên nữ ở câu lạc bộ múa thoát y, nghiện cần sa. Cha đưa cô ta một hộp bánh cần sa* lớn cùng một ít tiền, cô ta liền rất là hào hứng đáp ứng thay ông chăm sóc Dominique.

Nhưng mà nói chăm sóc chẳng qua là mỗi ngày lo cơm ăn mà thôi. Nhưng Dominique không thèm để ý. Nó cảm thấy nó có thể chăm sóc tốt cho mình.

Nó biết tự mình đến trường học, làm bài tập đúng giờ, thậm chí cầm quần áo dơ đến một phòng giặt quần áo bên ngoài khu phố. (*cần sa đk nén thành bánh, như bánh heroin)

Cha bảo rằng một tuần sau sẽ trở lại.

Nhưng đến thời gian ước định, ông lại chậm trễ không về, Dominique đợi một ngày, hai ngày, ba ngày…… Thời điểm ngày thứ tư, nó rốt cục ý thức được đại sự không ổn.

Cha trước khi đi phân phó, nếu ông quá ba ngày không về, Dominique nhất định phải làm xong một ít chuẩn bị. Bây giờ, Dominique đang chuẩn bị dựa theo dặn dò của cha: đóng chặt cửa và cửa sổ, cũng rắc một vòng muối ở xung quanh giường mình; dùng bút ký hiệu vẽ một pháp trận kỳ quái trên nền nhà, cũng phủ thảm lên trên; cuối cùng gọi một cú điện thoại, sau khi chuông vang ba lần cúp điện thoại, một phút đồng hồ sau đánh lại một cuộc, sau khi chuông vang ba lần thì cúp, hai phút sau lại gọi một cuộc nữa, lần này chuông vang một tiếng liền nhất định phải cúp.

"Sau khi làm xong những điều này, tự nhiên sẽ có người tới tìm con. Hắn để cho con làm cái gì, con làm theo là được." Cha nói.

Dominique làm xong những chuyện này, ôm một quyển Kinh thánh bản bỏ túi leo lên giường nhỏ, chờ đợi người mà cha nói kia đến.

Đêm đã khuya.

Cô gái cách vách đi làm từ sớm, trời sáng mới có thể về nhà. Trong màn đêm như vậy, chỉ có cậu bé trai mười tuổi thủ trong căn phòng trống vắng. Dominique sợ tối, vì vậy bật ngọn đèn ở đầu giường. Mấy con côn trùng nhỏ bay tụ tập ở xung quanh ánh đèn, Dominique không xua bọn chúng đi.

Ở trong màn đêm yên tĩnh đến quỷ dị thế này, ngay cả bọ bay cũng trở thành bạn tốt của nó.

Trên hành lang của chung cư truyền tới một trận tiếng khùng khục trầm thấp, phảng phất như là từ trong cổ họng của một con mãnh thú truyền ra, nó đang loanh quanh trên hành lang, đánh hơi mỗi một cánh cửa, ý đồ tìm ra cánh cửa có người muốn tìm.

Đó cũng có thể là một con chó bự, hoặc là ―― càng thêm đáng sợ ―― một con sói lớn.

Dominique run lẩy bẩy, nó có thể cảm giác được mãnh thú kia đã tìm được nó, đang ở bên ngoài cửa nhà thấp giọng gầm gào, dùng móng vuốt cào cánh cửa. Chiếc đèn bàn chợt sáng chợt tắt, như là điện lực không đủ.

Đột nhiên, cửa gỗ mãnh liệt chấn động lên, kèm theo tiếng xô cửa đinh tai nhức óc, bụi bặm lả tả rơi xuống, dây xích trên cửa lách cách kêu vang. Dominique không chút hoài nghi, chiếc khóa cửa yếu ớt kia tùy thời cũng sẽ bị xô hỏng.

Nó che lỗ tai, co lại thành một đoàn ở trên giường, hàm răng run rẩy, lạnh lẽo theo xương sống một đường leo lên đỉnh đầu.

Mấy giây sau, tiếng va chạm dừng lại.

Ngoài cửa khôi phục lại yên tĩnh, Dominique buông cái tay bịt lỗ tai xuống, ôm Kinh thánh, nghi ngờ nhìn chằm chằm cửa.

Dominique!

Thanh âm của cha đột nhiên từ ngoài cửa truyền tới.

Cha? Cậu bé nghi ngờ hỏi, Là cha sao?

"Là cha, con trai! Con quái vật kia…… Đừng sợ, cha đã đuổi nó đi rồi! Mau mở cửa! Cha bị thương!"

Dominique từ trên giường nhảy xuống, chân trần chạy đến trước cửa. Trên cửa không có mắt mèo. Nó vừa muốn gỡ dây xích trên cửa xuống, tầm mắt lại đáp lên một nắm muối ở trên sàn nhà.

Nó hoảng hốt nhớ lại cha từng dạy, nếu khi một mình nó ở nhà, nửa đêm có người tới gõ cửa, bất luận là người nào, cũng đừng dễ dàng cửa mở, cho dù là cha thì cũng …….

"Cha, cha chờ một chút trước đã!"

Dominique nói rồi mở Kinh thánh ra.

"Nhanh lên một chút! Con trai! Cánh tay của cha…… cha cần băng bó! Mở cửa mau chút!"

<Thi thiên> Dominique lật tới một trang <Thi thiên> nọ trong Kinh thánh, chương thứ năm của

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!