Lần đầu tiên Nam Gia tham dự một hoạt động cao cấp, chị Quan rất xem trọng sự kiện này, sợ một mình Tiểu Đàm không lo xuể nên sắp xếp thêm hai trợ lý nữa.
Nam Gia nói đùa, cứ đà này, chẳng mấy mà ăn cơm cũng không phải tự cầm đũa.
Ngồi máy bay mười mấy tiếng mới đến được Paris, khí hậu ở đó khiến Nam Gia như được lặn trong mùa đông phương Nam mà lâu lắm rồi cô chưa được cảm nhận lại, lạnh lẽo, ẩm ướt.
Vẫn nói Paris là thủ đô của sự lãng mạn, nhưng Nam Gia chỉ thấy lạnh, chẳng thấy lãng mạn chút nào.
Cả đoàn ở tại khách sạn Ritz. Công việc của ngày đầu tiên chỉ có chụp ảnh. Chụp ảnh ngoại cảnh rồi lại chụp trong phòng, studio chọn ra chín tấm xuất sắc nhất từ mấy trăm tấm, đăng lên Weibo, nhận về vô số lời khen ngợi và được các blogger chia sẻ rầm rộ.
Cù Tử Mặc đến vào ngày hôm sau.
Anh không nhận lời mời của bất cứ nhãn hiệu hay tạp chí nào, cũng không phải là để xem show thời trang, mà hoàn toàn là hành trình cá nhân.
Nói cách khác, là sang cùng Nam Gia.
Sau khi ghi hình cho show giải trí kia xong, Cù Tử Mặc tận dụng nhiệt độ nhận thêm hai quảng cáo, tự đánh giá là đã hoàn thành KPI của cả năm, nếu người đại diện còn ép anh làm nữa thì anh sẽ xin nghỉ việc.
Trong thời gian hai ba tháng này, Nam Gia và Cù Tử Mặc qua lại với nhau không hề e dè giấu giếm gì.
Ê
-kíp của Cù Tử Mặc có phần không vui, dù cho Nam Gia có đang nổi tiếng thì cũng vẫn là người mới, ít nhiều sẽ bị nghi ngờ là muốn ké nhiệt của ảnh đế.
Nhưng thái độ của Cù Tử Mặc trước sau vẫn là "ngàn vàng cũng khó sánh bằng niềm vui của tôi", hai người họ lại không đi theo con đường lưu lượng, đừng có suốt ngày treo mấy thuật ngữ trong vòng fan lên cửa miệng như vậy.
Hai người nhiều lần bị chụp ảnh cùng nhau đi ăn lẩu, cùng đi dạo phố ở Nhật Bản, hoặc là cùng đi công viên Disneyland. Thế nhưng, khi được hỏi có phải đang hẹn hò hay không, Weibo của họ vẫn luôn ở trạng thái không mấy khoa trương như bình thường, không hề có phát biểu nào để đáp lại.
Hoạt động của mấy ngày kết thúc, Nam Gia không lập tức bảo Tiểu Đàm đặt vé để về nước, mà sẽ đi cùng Cù Tử Mặc sang Venice một chuyến như đã hẹn trước đó.
Cù Tử Mặc đến liên hoan phim Venice nhận cúp nam diễn viên chính xuất sắc, đối với anh, Venice như một vùng đất may mắn, thế nên anh muốn đưa Nam Gia đến đó tham quan.
Cù Tử Mặc tự trả tiền, ở cùng một khách sạn với Nam Gia.
Ngày cuối cùng ở Paris, Nam Gia và Cù Tử Mặc đến quán bar của khách sạn uống rượu.
Quán bar nhỏ với tông màu nâu nhạt thống nhất, ghế da kiểu cổ màu xanh tro, một cái quầy nhỏ và một kệ tủ, trên tường treo đầy những bức ảnh đen trắng.
Hai người ngồi xuống ghế trước quầy bar, Nam Gia đang mải nhìn ngắm những bức ảnh kia thì Cù Tử Mặc hỏi cô muốn uống gì.
Nam Gia do dự.
Cù Tử Mặc cười bảo: "Không biết chọn gì thì gọi Bloody Mary đi."
"Có kiến giải gì không?"
"Lúc vào cửa em không để ý à? Có một tấm biển, quán bar này tên là Hemingway."
Nam Gia thoáng sửng sốt.
Chẳng trách trên tường lại treo ảnh Hemingway.
Cù Tử Mặc nói: "Hồi xưa, vì để bà vợ Mary của Hemingway không biết là ông ấy uống rượu, người phục vụ đã dùng nước cà chua với vodka chế thành một loại cocktail, chính là Bloody Mary."
Nam Gia cười: "Em lại tưởng có liên quan đến nữ hoàng Anh."
Cù Tử Mặc hỏi: "Nếm thử hương vị chính tông ở đây nhé?"
Nam Gia lắc đầu, "… Không thích trong rượu có nước cà chua cho lắm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!