Nam Gia và Cù Tử Mặc gặp lại nhau là tại lễ khai mạc của liên hoan phim nghệ thuật thanh niên Bắc Thành.
Cù Tử Mặc thật sự mang dâu tây đến cho cô.
Dùng một cái hộp giữ nhiệt, xếp dâu gọn gàng bên trong, đặt thêm mấy túi đá, tận tay giao cho cô lúc ngồi chờ tại phòng nghỉ.
Anh nói với cô, đây là chỗ dâu tây cuối cùng của vụ, liên hoan phim mà tổ chức muộn một tuần, e là đã hết vụ rồi.
Nam Gia cực kỳ bất ngờ.
Mở hộp giữ nhiệt ra, mấy túi đá mới chỉ tan một nửa, dâu tây mềm như vậy nhưng sau cả một chặng bay dài mà không quả nào bị dập.
Nam Gia cười bảo: "Đợi em thay đồ rồi sẽ ăn thử."
Cô vừa cùng Cù Tử Mặc đi thảm đỏ.
Mượn gió từ bộ "Chim sẻ xám" mới chiếu, vai diễn của cô được khen ngợi không ngớt, có một nhãn hiệu thời trang đã chủ động liên lạc với studio để cho cô mượn đồ dạ hội.
Màu mạ non kén người mặc như vậy, mà Nam Gia vẫn có thể cân được.
Sau phần đi thảm đỏ là tới triển lãm giới thiệu phim, còn có một buổi giao lưu với đại diện của các đoàn làm phim.
Nam Gia mặc đồ dạ hội không tiện đi lại nên đã đổi sang một chiếc blazer xám, bên trong mặc áo thun trắng, món đồ trang sức duy nhất là đôi hoa tai hình giọt nước.
Thay đồ xong, cô vào phòng nghỉ của Cù Tử Mặc. Anh cũng đã thay một bộ đồ khác, không trịnh trọng như lúc đi thảm đỏ, từ trên xuống dưới trông thoải mái hơn hẳn.
Cù Tử Mặc nhìn Nam Gia rồi khẽ cười, vì quá trùng hợp, áo của hai người đều là màu xám.
Nam Gia ngồi xuống ghế, hỏi Cù Tử Mặc, "Dâu tây rửa chưa ạ?"
"Ban nãy thì chưa. Nhưng giờ thì rửa rồi."
Nam Gia mở chiếc hộp giữ nhiệt ra xem, túi đá ở bên trong đã được bỏ đi, chỉ để lại dâu tây trong một cái túi sạch, cuống và lá đều đã được cắt bỏ.
Cô cười bảo: "Anh cũng biết sai trợ lý ghê đấy."
"Không phải.", Cù Tử Mặc chống cánh tay lên thành ghế cô đang ngồi, cười nói: "Tự anh rửa."
Nam Gia thoáng khựng lại, rồi cười đáp: "Cảm ơn sư huynh, đúng là được chiều mà lại thấy lo."
Cù Tử Mặc không đáp lại lời khách sáo của cô, chỉ đưa tay lấy túi dâu tây từ trong hộp giữ nhiệt ra, tự ăn trước, "Chuyện đến làm khách mời, nghĩ kỹ chưa?"
Nam Gia đáp: "Em hỏi người đại diện của em rồi, chị ấy bảo được."
Nguyên văn lời chị Quan là, hình tượng của Cù Tử Mặc trong giới không tồi, tính tình khiêm tốn, có lòng đam mê thuần túy với dòng phim nghệ thuật, hướng phát triển rất giống cô. Thế nên bất kể là trong công việc hay ngoài đời tư, tiếp xúc nhiều với anh cũng không có gì không ổn cả.
Nam Gia cười hỏi chị, không sợ có người đồn đại là xào CP[1] à?
[1] Tạo hiệu ứng cặp đôi để khiến khán giả tin rằng họ đang thật sự hẹn hò.
Chị Quan bảo, nếu xào CP thật, thì nhà gái càng có lợi, ê
-kíp của Cù Tử Mặc sẽ không ngồi yên mặc kệ đâu.
Còn hiện tại, Cù Tử Mặc cười: "Vậy để anh trả lời người đại diện của anh, bảo người của bên chương trình liên lạc với em bàn chuyện hợp đồng. Không được lật lọng đâu đấy, còn ba tuần nữa là ghi hình rồi, bất thình lình không tìm được người thay đâu."
Nam Gia cười nói: "Không đâu."
***
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!