Chương 45: Hoàn chính văn

Bước sang đầu mùa thu, bà Vương Á Tiệp mẹ của anh gọi điện thoại đến, bảo Hạ Nghiễn Châu cho người dọn dẹp căn nhà cũ ở Bắc Đảo, bà và Hạ Thành chuẩn bị về đó sống một thời gian, tiện để gặp mặt bạn gái anh luôn.

Hạ Nghiễn Châu trầm ngâm: "Từ đáy lòng mẹ đã hết hẳn định kiến chưa?"

"Ở trong lòng anh, mẹ là một người rất nhỏ nhen à?" Cuối cùng bà Vương Á Tiệp cũng chịu xuống nước: "Đại khái đã biết được tầm quan trọng của cô gái ấy trong lòng con, con thích là được rồi, ý kiến của mọi người cuối cùng cũng chỉ mang tính tham khảo thôi."

Những việc xảy ra tại resort trong khoảng thời gian trước vẫn tới tai bên thành phố Lâm, khi đó bà lại phản ứng một cách bình tĩnh vô cùng, vì vào lúc ấy cuối cùng bà cũng đã rõ lòng con trai mình.

Có thể tìm được một người mà con trai bà để tâm đến thế, bà nghĩ, hẳn bà nên vui thay cho anh chứ.

Hạ Nghiễn Châu cảm thấy biết ơn mẹ từ tận đáy lòng, nhưng sau cũng anh chỉ đáp ứng một nửa yêu cầu của bà. Nhà cũ anh sẽ cho người dọn dẹp sạch sẽ, còn chuyện gặp mặt cô thì anh hi vọng sẽ thuận theo tự nhiên, không phải hấp tấp làm gì.

Tối đến khi rời khỏi resort, anh không về nhà ngay.

Đã liên tiếp mấy ngày Chu Tự phải tăng ca, nghe nói buổi triển lãm khá là hiệu quả thu hoạch được nhiều món hời, mặc dù không so được với mấy công ty lớn, nhưng cũng coi như đạt được một bước tiến nhỏ.

Anh bảo Trịnh Trị chạy vài vòng quanh vòng xoay, men theo đường đó vào thành phố.

Trời đã vào thu, gió thổi xào xạc, thổi bay những phiến lá ngân hạnh đã ngả vàng.

Hạ Nghiễn Châu bảo cậu cho xe dừng bên đường, đây là con đường nhộn nhịp tấp nập nhất khu phố cổ, mặc dù không được lộng lẫy cao cấp như khu CBD*, nhưng lại ngập tràn hơi thở của sự sống, gần gũi với mọi người hơn.

* Khu CBD (Central Business District), hay Khu thương mại trung tâm, là khu vực cốt lõi của một thành phố, nơi tập trung các hoạt động kinh doanh, thương mại, tài chính và dịch vụ sầm uất. Đồng thời là nơi có mật độ cao các tòa nhà văn phòng, ngân hàng, trung tâm thương mại, khách sạn cao cấp và các doanh nghiệp lớn, tạo nên biểu tượng cho sự phát triển kinh tế của đô thị.

Hạ Nghiễn Châu hạ cửa sổ xe, "Kế bên quán mạt chược, cái chỗ mà có cửa cuốn đang đóng ấy."

Trịnh Trị quay sang, liếc nhìn một hàng dài các hàng quán thương mại, bao gồm nhà hàng, tiệm làm tóc, quán ăn bình dân và cửa hàng tiện lợi,… vị trí trung tâm nhất là chỗ sập cửa cuốn ở cạnh tiệm mạt chược, mặt bằng rất rộng, nhưng nhìn có hơi cũ kỹ, nhìn tấm bảng hiệu đã bạt màu là biết, hình như trước đây là một tiệm hải sản nổi tiếng.

"Vâng thấy rồi." Trịnh Trị đợi anh giao việc.

"Nếu là cậu, cậu sẽ làm ăn gì không?"

Trịnh Trị không cần suy nghĩ: "Dịch vụ chăm sóc ô tô."

"Lý do?"

"Em rành nhất là chơi xe."

Hạ Nghiễn Châu bật cười, không rõ anh nghĩ gì. Nhưng có thể nhận ra, hiện tại tâm trạng của anh khá tôt.

Anh nâng cửa sổ xe: "Đi thôi."

"Vâng." Trịnh Trị bật xi nhan bên trái, đánh tay lái cho xe vào đường chính; "Sếp muốn đi đâu?"

"Về nhà."

Anh nhìn đồng hồ, giờ này chắc Chu Tự đã về nhà rồi.

Đoạn đường đi không xa, đường vòng xoay buổi tối thông thoáng không ùn tắc.

Xe lái vào khu nhà, trước khi xuống xe Hạ Nghiễn Châu nói: "Mặt bằng cửa hàng đó đang sang tên rồi, ngoài ra sẽ cho cậu thêm hai trăm nghìn*, để cậu kinh doanh, muốn làm gì thì tùy cậu. Nhưng tôi có một điều kiện, hai năm sau, cũng là lúc Hạ Tịch về nước, cậu trả tôi gấp đôi cả gốc lẫn lời." Anh nắm tay nắm cửa, chuẩn bị xuống xe: "Nếu không, chắc là cậu không lấy được phiếu tán thành từ tôi rồi."

*Giá NDT bây giờ đang là 3700; 200.000 tầm khoảng 740 triệu.

Trịnh Trị cứ ngu ngơ nhìn đường trước mặt, như thể cậu đang cố gắng tiêu hóa những gì anh nói, mãi một lúc sau cậu mới quay đầu lại, thấy anh chuẩn bị xuống xe, cậu la lên giữ anh lại: "Đợi chút, nói lại lần nữa?" Gấp lên một cái là không biết lớn nhỏ.

Hạ Nghiễn Châu nhíu mày.

"Không phải ý là, Giám đốc Hạ, em…" Cậu cười khờ: "Sếp nói lại lần nữa được không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!