Mấy ngày sau đó, Hạ Nghiễn Châu ở luôn ở chỗ Chu Tự. Vốn chỉ mang ít đồ dùng cá nhân và quần áo thay mặc, sau này lại thêm ít tập sách tài liệu, sau đó là máy tính và tài liệu, còn có cả ít máy móc tập thể thao loại nhỏ.
Chu Tự dọn một góc ngoài ban công để anh làm việc.
Mặc dù nhà nhỏ hẹp nhưng không vì có thêm đồ của anh mà thành ra bừa bãi lộn xộn, ngược lại nhờ có anh mà chỗ này có cảm giác như một mái nhà hơn.
Vào một ngày cuối tháng ba.
Hạ Nghiễn Châu gọi điện thoại đến, lúc đó Chu Tự và Triệu Tư Kiều đang đánh bida với khách ở câu lạc bộ. Chỗ này là địa điểm nổi tiếng ở Bắc Đảo, có diện tích rộng rãi, tổng cộng có ba tầng, ngoài ra còn có bowling, tennis, ở dưới tầng B1 là phòng tập gym.
Triệu Tư Kiều để người ta làm thẻ thành viên, cô và Chu Tự trở thành hội viên VIP, được giảm giá cho tất cả các hạng mục.
Khách hàng là một cặp nam nữ, tuổi tác tương đương các cô, ở một mức độ nào đó thì khá dễ để tìm chủ đề chung.
Chu Tự không biết đánh bida, nên cô chỉ ở đó trò chuyện hoặc hỗ trợ mấy cái lặt vặt. Lúc nhận được điện thoại của Hạ Nghiễn Châu, cô nói với Triệu Tư Kiều một tiếng rồi đi nhanh ra ngoài để đón anh.
Đứng từ xa đã thấy anh đang bước nhanh từ đường đối diện qua. Anh mặc chiếc trench coat màu xanh đậm, bên trong là áo vest và sơ mi cùng màu đen tuyền, không thắt cà vạt.
Thật ra từ sáng nay cô đã thấy anh mặc bộ này rồi, nhưng giờ nhìn lại vẫn cứ thấy anh có bờ vai rộng rãi vững chãi, người thì cao chân thì dài, khiến bộ đồ này mặc lên người anh càng cao cấp và có gu hơn.
Chu Tự bước lên trước đứng trước mặt anh, cô ngẩng đầu nhìn anh, bất giác mím môi cười, một lúc sau, trên môi anh cũng vương nét cười cong cong.
Cô hỏi: "Anh đến nhanh thế?"
"Tình cờ gặp khách ở gần đây, đi vài bước là đến." Anh hỏi: "Em ăn gì chưa?"
"Em ăn rồi."
"Còn bao lâu nữa mới xong?" Anh hỏi, giơ tay vén mấy sợi tóc bị gió thổi tung của cô ra sau tai.
Chu Tự cũng đè lại mái tóc của mình: "Cũng sắp rồi, còn chút nữa là xong." Cô hỏi: "Vào trong ngồi xíu không? Xong việc rồi mình cùng về?"
Hạ Nghiễn Châu gật đầu: "Được."
Hai người bước vào hành lang, đi thang máy lên tầng hai.
Cả tầng lầu bày mười mấy bàn bida, chia ra hai hàng đối xứng, xung quanh xếp ghế để nghỉ ngơi, xếp thêm bàn con để mọi người có thể gọi đồ ăn vặt, trái cây hoặc bia nước ngọt gì đó.
Hai người ngồi xuống ghế, Chu Tự đưa cho anh một chai nước suối. Triệu Tư Kiều đứng ở phía trước thấy vậy cũng nhìn qua chào hỏi anh.
Hạ Nghiễn Châu hơi gật đầu.
Nhân lúc khách hàng đang đánh banh, cô đi đến: "Chỗ này rộng rãi sáng sủa thoáng đãng mọi thứ ổn cả, hẳn là sếp tổng không có ý kiến gì chứ."
"Rất tốt." Anh trả lời hết sức ung dung.
Triệu Tư Kiều trợn mắt: "Tôi sống chẳng dễ dàng gì nhỉ, làm ăn mà còn phải để ý đến tâm trạng cảm xúc của người nhà đối tác."
Hạ Nghiễn Châu ngồi vắt chéo chân, anh cười nhạt, hất cằm nhìn cô: "Đến cô rồi."
Triệu Tư Kiều quay đầu, cô nàng lập tức thay đổi thái độ, cười nói vui vẻ với khách hàng, cô nàng khom lưng, cầm cơ, nhưng chỉ đánh trúng một trái là trúng trái số 8 màu đen, phạm quy rồi."
Chu Tự mang nước sang cho họ, rồi đi vòng lại ngồi cạnh Hạ Nghiễn Châu: "Chơi mấy ván rồi đó, Triệu Tư Kiều chưa thắng ván nào, chắc cô ấy giả vờ nhỉ?"
"Chắc vậy." Hạ Nghiễn Châu hơi dựa qua người cô: "Nhớ mang máng hồi đi học cô ấy chơi trò này giỏi lắm."
"Vậy còn anh?"
"Anh?" Hạ Nghiễn Châu nhìn cô: "Ba cái trò anh chơi chán rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!