Chương 38: (Vô Đề)

Đêm nay hẳn phải là một buổi tối đáng nhớ, nhưng lại bị phá tan tành bởi nỗi sợ hãi đang dâng trào trong lòng cô.

Chu Tự nằm trằn trọc trên giường, đến một lúc sau, cảm xúc lo lắng bồn chồn đó lên cao đến cực hạn, ngược lại khiến cô cảm thấy, không có gì phải sợ hãi cả.

Thời buổi này là xã hội pháp trị, cô không tin anh ta dám thách thức pháp luật, huống hồ bây giờ cô cũng đâu phải cô đơn một mình nữa, hẳn là cô nên có niềm tin mạnh mẽ hơn nữa để đối mặt với mọi vấn đề.

Ngày hôm sau, cô dậy với hai con mắt thâm quầng, thu dọn đồ đạc xong xuôi rồi ra ngoài, cô đi một vòng kiểm tra hiện trường, rồi ở lại tiệm hoa thêm một lúc, về đến công ty đã là buổi trưa rồi.

Triệu Tư Kiều không có ở công ty, trong điện thoại cô nàng hẹn cô tối nay cùng đi ăn.

Đi hết ba ngày công việc chất chồng, Chu Tự xử lý cho xong rồi nhìn sang đồng hồ, đã hơn ba giờ chiều rồi.

Tiệm một quán ăn Tứ Xuyên ở gần đó, Chu Tự đến còn phải chờ một lúc thì Triệu Tư Kiều mới thong dong đi đến. Cô nàng mặc một chiếc áo khoác dài màu tím môn, bên dưới là chân váy dài màu trắng, mái tóc xoăn xõa trên vai, trang điểm tươi tắn trong trẻo. Cô nàng bước từ ngoài vào, nở nụ cười điềm đạm, cô nàng như thể đã bước vào mùa xuân vậy, khiến người khác nhìn vào lóa cả mắt.

Điều đầu tiên cô nàng làm là bước đến ôm Chu Tự một cái thật chặt. Do đang ngồi nên Chu Tự phải rướn cổ lên cao, suýt thì bị cô nàng kéo cho tắt thở.

"Gọi món chưa?" Triệu Tư Kiều quay lại chỗ ngồi của mình.

Chu Tự đưa thực đơn cho cô ấy: "Hai món mặn một món canh, coi coi cô có muốn ăn thêm gì không."

"Vậy là đủ rồi." Cô nàng nhận lấy nhưng để sang một bên chứ không hề đụng đến.

Vẫn chưa đến giờ ăn tối, trong tiệm chỉ có hai ba bàn có khách, nên yên tĩnh hẳn, có thể nghe rõ bản nhạc cũ xưa kinh điển đang được mở.

Bàn bạc công việc trước, Triệu Tư Kiều hỏi: "Có tin tốt với tin xấu, nghe cái nào trước?"

"Tin tốt."

"Bên mình nhận được vài phản hồi rồi, có nhiều khách rất hài lòng với hiệu quả cảnh quan, đặt thêm chỗ thiết kế. Ngoài ra thì cảm thấy rất hài lòng về tất cả mọi mặt trong quá trình làm việc, nên giới thiệu khách hàng mới." Triệu Tư Kiều không nhịn được mà tán thưởng: "Chu Tự, cô đỉnh quá đi thôi."

Chu Tự cũng thấy vui lắm, cô nói: "Mặc dù nghe thì có vẻ như đang mèo khen mèo dài đuôi, nhưng tôi vẫn muốn nói là, những gì cô bỏ ra nhiều hơn tôi rất nhiều kia. Đồng thời tôi cảm thấy vô cũng vinh hạnh khi quen biết cô, và có thể hợp tác với cô như hiện tại."

"Vậy giờ đang tỏ tình à?" Hai tay Triệu Tư Kiều che miệng, cô nàng ăn nói khoa trương: "Làm sao bây giờ, sắp khóc rồi."

"Diễn xuất quá kém." Chu Tự bật cười: "Vậy còn tin xấu?"

"Cũng không tính là xấu." Cô nói: "Đất mới giao đến chất lượng không tốt lắm, hàm lượng chất hữu cơ trong đất không cao, dễ bị vón cục."

"Thật ra thì vẫn sử dụng được, gia công trộn thêm đá núi lửa cải thiện mức độ thoáng khí là được." Chu Tự nói: "Để tôi liên hệ thêm nhà cung ứng khác, xem thử chất lượng đất của người ta thế nào."

Triệu Tư Kiều gật gật đầu, "Vậy dự án bên cao ốc Hằng Hoàn tính sao? Mười mấy gốc Phong Nhật Bản đều bị đen lá hết, cứ như bị lửa thiêu vậy đó."

"Sáng nay tôi có ghé xem thử, thật ra mình có thể chữa cháy bằng cách tỉa lá bị đen, phu thêm thuốc trừ sâu và bón phân nuôi rễ." Nhưng Chu Tự đề nghị: "Thay mới hết đi, lá đen khá nhiều, cho dù có tỉa bớt thì trong thời gian ngắn nhìn nó vẫn không bắt mắt."

"Sẽ gây thiệt hại cho bên mình."

"Vậy cũng hết cách, vẫn giữ vốn bằng chữ tín thôi. Cái ngành cây cảnh này trừ sáng tạo ra, thì việc chăm sóc phục vụ sau đó cũng quan trọng lắm, nếu như sản phẩm có vấn đề mà không thay mới thì sợ là mất điểm ấn tượng đó."

Triệu Tư Kiều không hề có dị nghị gì, nghe theo cô hoàn toàn.

Nhân viên lên món, một món là cá quế om mà Chu Tự thích, món còn lại là gà xào cay mà Triệu Tư Kiều thích, một món nữa là canh móng heo.

Trưa nay Chu Tự chẳng ăn gì, cô đói sắp xỉu rồi, nên ăn uống khá là ngon miệng. Ăn lửng bụng rồi mới có sức để đánh giá cô gái như hoa mùa xuân ngồi trước mặt.

Cô múc cho cô nàng một bát canh, hỏi một cách thẳng thắn: "Cô có bạn trai rồi à?"

Suýt nữa thì Triệu Tư Kiều cắn trúng lưỡi: "Đâu có." Nhưng môi thì đã cong vút chẳng tài nào nén nỗi.

Chu Tự càng chắc rằng cái người này có gì rồi, Triệu Tư Kiều là người không câu nệ tiểu tiết và rất thẳng thắn, chẳng thể nào giấu diếm được gì. Còn chẳng cần cô hỏi thêm, cô nàng đã tự ngả bài: "Có quen biết một người, nhưng còn chưa xác định quan hệ, coi như đang trong giai đoạn tìm hiểu vậy. Chuyện giữa tôi với anh ấy rất là ảo, một hai câu chẳng thể nào kể rõ được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!