Đến ngày thứ ba, chân Chu Tự vẫn chưa khỏe hẳn, nhưng sau khi suy đi nghĩ lại, cô vẫn chọn vứt quách chiếc xe lăn, đổi sang đôi giày rộng rãi thoải mái và bộ đồ thích hợp, đi đến tòa A.
Thư ký Hoàng đưa cô đến thẳng phòng làm việc của Hạ Nghiễn Châu, gõ nhẹ lên cửa, người ngồi trong trả lời "Vào đi", cô gái mới đưa tay đẩy cửa, đưa tay ra hiệu mời cô vào.
Chu Tự chậm rãi bước vào văn phòng, cánh cửa sau lưng cũng nhẹ nhàng khép lại.
Ngẩng đầu nhìn, Hạ Nghiễn Châu đang ngồi trên ghế văn phòng dựa lưng uống nước, ánh mắt anh nhìn qua miệng cốc sứ hướng về phía cô. Mỗi khi cô chống chân bằng chân trái, cảm giác khó chịu vẫn rất rõ ràng, thế nên động tác cũng chậm chạp hơn.
Hạ Nghiễn Châu đặt ly xuống, nhưng anh không làm gì khác, mà cũng chẳng nói gì, chỉ có đôi mắt cứ dõi theo cô.
Cả căn phòng rơi vào yên tĩnh.
Từ cửa phòng làm việc đến vị trí đối diện anh chỉ có vài mét ngắn ngủi, nhưng Chu Tự cảm giác như tay chân mình vụng về như rô bốt gỉ sét vậy.
Cuối cũng cũng đến gần, "Ngồi đi." Anh đưa tay ra hiệu, hỏi cô: "Chân bị thương đỡ chưa?"
"Cũng gần rồi." Chu Tự đáp.
"Bác sĩ đề nghị nghỉ ngơi bao lâu?"
"Hai đến ba tuần."
Hạ Nghiễn Châu nhìn vào quyển lịch để trên bàn rồi hơi nhướn mày, một lúc sau, anh lại nhìn sang cô với gương mặt ngờ vực: "Xe lăn đâu?"
Chu Tự vội vàng nhìn gương mặt hơi căng thẳng của anh, không trả lời. Thì cũng chẳng thể nói vì muốn thể hiện hình ảnh khấm khá hơn trước mặt anh, nên mới vứt quách xe lăn rồi đi bộ lên đây.
Còn đang nghĩ xem làm sao để cho qua chủ đề này, thì Hạ Nghiễn Châu còn trực tiếp hơn cô: "Đã làm xong bản kế hoạch chưa?"
Chu Tự lập tức lấy giấy tờ đã được đóng thành bộ từ trong tệp tài liệu ra, đẩy sang đối diện, tranh thủ thời gian mà anh đang xem, mở máy tính mang theo ra, chọn mở tệp tài liệu tương ứng.
Xung quanh hoàn toàn yên lặng, thỉnh thoảng chỉ vang lên tiếng lật mở của Hạ Nghiễn Châu.
Trước giờ đến chỗ anh toàn qua mối quan hệ riêng tư, còn ngồi đối diện trao đổi công việc thế này, lại khiến cô có cảm giác căng thẳng hơn nhiều.
Hạ Nghiễn Châu nhanh chóng xem hết, đóng bộ tài liệu lại: "Ưu điểm của cách bố trí này là gì?"
Chu Tự bất giác ngồi thẳng lưng: "Có hai phương diện, đầu tiên, cây xanh tươi tốt có tác dụng làm sạch không khí, xét đến vấn đề đa phần khách đến resort là để du lịch hoặc có công tác hội nghị, ở một mức độ nào đó cây xanh có thể hỗ trợ giảm cảm giác mệt mỏi, thả lỏng thân tâm trí, nâng cao cảm quan và đánh giá của khách hàng dành cho resort. Ngoài ra thì, không cần bận tâm về dịch vụ hậu mãi.
Từ thiết kế đến thi công đều do bên tôi thực hiện, bao gồm về bón phân, tưới nước, trừ sâu về sau, nếu tình trạng cây không tốt cũng sẽ thay đổi kịp thời."
Hạ Nghiễn Châu nghiêm túc lắng nghe, đợi cô nói xong, anh hỏi tiếp: "Cây cũng sẽ được đổi theo mùa?"
Chu Tự nói: "Sẽ điều chỉnh cho phù hợp."
Anh chỉ vào một hạng mục nào đó trong bản kế hoạch: "Hai năm hình như hơi dài."
Chu Tự ngơ ngác, cô rướn cầm lên, rồi thấy trên phần thời hạn có đề là hai năm. Bản kế hoạch này do cô thực hiện, nhưng sáng nay Triệu Tư Kiều tình nguyện xung phong in giúp, có thể khẳng định rằng, là cô nàng giở trò mánh lới rồi.
Hai má Chu Tự nóng lên: "Xin lỗi, là do tôi bất cẩn đánh nhầm. Thời hạn hợp tác ngắn nhất là ba tháng, cũng có thể chọn nửa năm hoặc một năm."
Hạ Nghiễn Châu chẳng nói chẳng rằng, anh hất cằm: "Ảnh mô phỏng?"
"Đúng rồi." Chu Tự xoay màn hình về phía anh: "Tổng cổng làm cho bốn chỗ, lần lượt là cổng resort, sảnh lớn, khu vực nghỉ ngơi và các hành lang, có thể chọn theo những vị trí cần." Cô vừa bấm vừa giải thích: "Loại này là Ngũ gia bì, có thể phối với hồng môn, khóm thơm hoặc các loại có kích thước trung bình, để ở hai bên cửa."
Hạ Nghiễn Châu không hề chen lời cô, thỉnh thoảng anh sẽ nhìn vào màn hình, rồi đôi lúc lại nhìn cô. Bất giác, ánh mắt anh dừng trên gương mặt cô nhiều hơn, cô mặc chiếc áo khoác blazer rộng rãi màu gạo, bên trong là áo cổ tròn màu trắng, tóc cột duôi ngựa, để lộ vầng trán tròn trịa.
Làn da cô trắng trẻo, khí sắc tươi tốt, đôi mắt tràn ngập tinh thần khác hẳn khi trước.
Nhất thời anh quên cả nhìn vào máy tinh, cho đến khi hai bên má cô ửng đỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!