Chương 19: (Vô Đề)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hiếm khi Chu Tự mới có một lần mê tín, cô tìm người xem bói tìm ngày tốt, để chuẩn bị khai trương.

Mọi việc trong tiệm đã sắp xếp kha khá rồi, tiệm được trang trí theo phong cách retro, đèn chùm, đèn led điều chọn gam màu ấm, đồ vật trong tiệm chủ yếu làm từ hàng mây tre đan và vải gai.

Vừa bước vào cửa thì đã có cửa sổ bên tay phải, từ cửa sổ nhìn thẳng ra biển, cô tìm người đặt kệ để đồ hai tầng hình chữ "L" dưới cửa sổ, giờ đã bày đầy chậu hoa, chỉ còn đợi bước cho hoa vào thôi.

Ngày nhận hoa, Trịnh Trị cũng đến hỗ trợ.

Cậu không đến một mình, mà còn dắt theo một cái gái.

Chu Tự vừa nhìn đã thấy quen quen, mất một lúc mới nhận ra đó là thợ xăm xăm cho mình, cũng là em gái của Hạ Nghiễn Châu.

Cô gái mặc một chiếc hoodies rộng rãi, phía dưới là đôi chân trần, dưới chân là đôi boots đế dày siêu to.

Mặc dù thời tiết đang ấm dần, nhưng gió biển làm gì nhẹ nhàng dịu dàng được thế.

Chu Tự nhìn đã thấy lạnh, cô cười cười, rồi lặng lẽ xoay người đóng cửa.

"Chị ơi, chị còn nhớ em không? Cô gái lên tiếng trước.

Chu Tự gật đầu: "Em xăm hình giúp chị mà, chị thích lắm."

"Chính thức giới thiệu với chị, em tên Hạ Tịch." Cô gái giơ tay.

"Chu Tự." Chu Tự cũng giơ tay bắt tay cô.

"Chị Tự." Cô gái lập tức thay đổi xưng hô, nở nụ cười rạng rỡ, có thể nhận ra cô nàng vừa hướng ngoại vừa thích giao tiếp, cô nàng nói tiếp: "Thật ra em là em gái của Hạ Nghiễn Châu, có lẽ anh em không nói với chị."

Mặc dù Chu Tự đã biết, nhưng quan hệ giữa cô và Hạ Nghiễn Châu không thích hợp để nói rõ là mấy, thế nên Chu Tự đang không biết trả lời sao cho phải, cô chỉ đành "ồ" một tiếng.

Trịnh Trị đứng cạnh tiếp lời: "Mấy hôm nữa là em ấy phải đi học rồi, mấy hôm nay cũng chán không có gì làm, biết em chỗ chị hỗ trợ, nên đến theo cho vui." Cậu gãi đầu, hình như đang muốn giải thích gì đó: "Tình cờ gặp thôi, chứ không phải có ý hẹn em ấy."

Chu Tự không để ý lắm, chào hỏi mời họ ngồi.

Không gian trong tiệm hoa hơi nhỏ, chỉ đặt một chiếc ghế dài ở trong góc. Trên ghế có ba góc độ có thể điều chỉnh, ngồi đó vừa thoải mái vừa mềm mại, chất liệu da bò cũng thuộc loại cao cấp, là đồ vật đắt giá nhất trong tiệm rồi, ban đầu Chu Tự cũng do dự lâu lắm mới quyết định mua.

Hạ Tịch ngồi dài ra ghế một lúc, rồi đột nhiên nhớ ra: "Hình xăm của chị có gặp tình trạng phai màu không?"

Chu Tự: "Cũng không để ý nữa."

"Đưa em xem thử."

Đúng lúc Trịnh Trị đã đi ra ngoài dọn đồ rồi, Chu Tự đi đến, mở hai cúc trên cùng của áo sơ mi, kéo cổ áo xuống đến vai cho Hạ Tịch xem.

Hình dáng đóa thược dược đó xõa bung sinh động, đường nét, màu sắc đều đạt trình độ cao, chỉ có điều những chỗ xung quanh vết sẹo có hơi phai màu.

Hạ Tịch nói: "Hôm nào ghé chỗ em đi, em thêm chút màu cho chị."

"Có làm phiền em quá không."

Cô nàng lại dựa vào ghế, giơ tay rất phóng khoáng: "Bạn của anh trai em, chính là bạn của em."

Chu Tự cười cười, bỗng không biết nói gì.

Chưa đến mười lăm phút, đồ đạc đã được chuyển hết vào trong.

Một phần đó là Chu Tự đặt hàng trên mạng, phần còn lại là cô đặt ở chợ hàng sỉ tại đây.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!