Chu Tự về phòng việc đầu tiên cô làm là đi tắm, cô đã chỉnh nhiệt độ nước rất thấp, nhưng phát hiện vẫn chẳng thể nào dập tắt tâm trạng đang sục sôi của mình.
Ít khi nào cô kích động thế này lắm, tự lừa mình dối người xem nhẹ những vấn đề đang bày ra trước mắt mình, chẳng cách nào để tâm lặng như nước được.
Giang Nhiêu gọi video đến, Chu Tự tìm đại bộ đồ mặc vào, mà bên đầu kia nhà cô bạn thằng anh đang ăn h**p thằng em, còn thằng em thì khóc thét lên.
Giang Nhiêu nhéo lỗ tai thằng lớn, rồi giờ thằng lớn cũng khóc thét lên.
Cô bạn gọi Lưu Sấm đến dọn dẹp tàn cuộc, còn mình thì trốn trong phòng đóng luôn cửa lại.
"Sắc mặt tốt đấy, bé cưng của mình." Giang Nhiêu vui vẻ cười nói.
"Nhà cậu náo nhiệt thật đấy."
"Hay là đổi đi, để cậu đến hưởng thụ náo nhiệt vài hôm?"
Chu Tự cười, cô để đứng điện thoại trên bàn, chậm rãi lau mái tóc ướt rượt.
Giang Nhiêu nghiêng người nằm ra ghế: "Bắc Đảo thế nào? Có gặp được anh nào không?"
Chu Tự dừng việc lau tóc, cô nhìn cô bạn ngồi không ra ngồi nằm không ra nằm trên màn hình, hỏi: "Cậu biết ai mở cái resort này không?"
"Ai?"
Chu Tự nói: "Hạ Nghiễn Châu. Cái người hôm họp lớp ấy."
"Ya! Trùng hợp dữ vậy hả?" Giang Nhiêu bật khỏi ghế: "Lúc mình đặt phòng không hề biết luôn, lúc đó Lưu Sấm tìm được resort này trên mạng đó, muốn để cả nhà đi thư giãn."
Chu Tự giật mình, bỗng nhiên cô nghĩ đến một khả năng.
"Còn tưởng ý cậu muốn đi du lịch chứ." Cô nói.
"Nào có, cái tên kia lười chết đi được, xưa nay chưa thấy nhắc đến việc gia đình đi du lịch bao giờ, ai ngờ gần đến thì nhận ngay mấy đơn lớn, lại chẳng đi được. Lúc đó đã lên lịch hết rồi, resort cũng đặt luôn rồi, sau đó cũng nhờ anh ấy nhắc mình đó, chi bằng để cậu đi chơi thư thả." Giang Nhiêu thấy mình làm mất hứng quá: "Bỏ đi, nhắc đến anh ấy là thấy phiền.
Thế nào, resort được chứ hả."
"Đúng thiệt." Chu Tự đánh giá.
"Đúng mà." Giang Nhiêu ra chiều tiếc nuối, màn hình lắc lư, cô bạn lại nằm xuống ghế: "Cậu biết mấy hôm nay mình phải sống thế nào không, thằng lớn thì nghỉ học, thằng nhỏ thì đang vào gia đoạn cần được quan tâm chăm sóc nhiều, nhà cửa cả ngày cứ gà bay chó sủa loạn hết lên. Ngày mai bà mẹ chồng "hiểu lòng người" của mình lại đến đón Tết Tây, nghỉ thôi đã muốn đứt hơi… Đợi chút, mình hỏi cậu có gặp được anh nào không, cậu nói với mình cậu gặp Hạ Nghiễn Châu?"
Chu Tự mím môi, nhìn màn hình.
Bỗng nhiên cô bạn hỏi: "Cậu với người ta lên giường rồi?"
"Không có." Chu Tự giật nảy cả người: "Cậu ăn nói thẳng thắn thật đó."
Giang Nhiêu lại bật dậy, đôi mắt cô bạn dần tràn ngập vẻ hứng thú: "Mình nghĩ phần cứng của Hạ Nghiễn Châu tốt đó, chắc kỹ thuật không tệ đâu."
Chu Tự vô thức bị cô bạn giật sợi dây thần kinh nào đó, dẫn đến việc cả người cô mềm nhũn ra.
Cô không thể không thừa nhận một cách hổ thẹn rằng, bây giờ có lẽ cô càng thấy thiếu thốn sự an ủi về phương diện đó hơn, khát vọng thế này xấu hổ vô cùng, nhưng vẫn hi vọng mình là một con thuyền giữa biển cả mênh mông, để mặc cho cuồng phong bão táp nắm giữ quét sạch, đắm sâu dưới đáy biển.
Chẳng nhớ nỗi lần trước đó là khi nào, từ lần đầu tiên Lương Hải Dương động tay động chân với cô, là cô cứ cảm thấy bất cứ đụng chạm gì của hắn cũng gớm ghiếc, thế nên cô trốn tránh bằng mọi cách.
Hạ Nghiễn Châu khiến cô lại lần nữa kích động muốn được làm việc đó.
Cô hỏi: "Làm sao biết được?"
Giang Nhiêu giơ ngón tay đếm: "Dáng người cao ráo, ốm nhưng săn chắc, sống mũi cao, ngón tay dài, đốt xương to, túi mù kiểu này thì bóc kiểu gì cũng là hàng ngon."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!