Chương 28: Tinh nguyệt thần tông

Tô Hoảng nở nụ cười sáng ngời, bộ dáng yếu đuối, tinh thần suy sụp trước kia bay biến đâu mất, tư thế trở nên oai hùng, bừng bừng sức sống, từ trong cơ thể hắn dường như có một thứ hào khí vô hình phát tán ra: "Giang huynh, những huynh đệ khác của ta chỉ thấy những thứ tốt khi làm hoàng đế, chăm chăm tranh đoạt quyền lợi, còn ta, ta lại muốn xa hơn. Trở thành hoàng đế thì sao? Trăm năm nữa không phải cũng xuống mồ, xanh cỏ sao?

Chỉ có tu thành Thần Luân, luyện thành thần thông mới có thể sống được càng lâu."

Ánh mắt của hắn sáng ngời, rất có thần, nhìn về phía Giang Nam nói: "Giang huynh, ngươi có biết điều rằng phía trên hoàng quyền còn có những thứ có địa vị còn cao hơn không?"

Hắn không đợi Giang Nam trả lời, nói tiếp: "Nhìn qua tưởng như phụ hoàng ta quyền khuynh thiên hạ, nhưng ai biết rằng hắn cũng có mối e sợ, e sợ một môn phái. Môn phái này dù chỉ là kẻ hầu người hạ, làm việc lặt vặt cũng có tu vị thấp nhất là Ngoại Cương, thậm chí cao thủ Thần Luân còn chưa được sắp vào vị trí đệ tử ký danh. Chỉ có tu thành thần thông mới miễn cưỡng trở thành đệ tử ký danh.

Môn phái này chính là Tinh Nguyệt Thần Tông.

"Tinh Nguyệt Thần Tông?"

Giang Nam tựa như tỉnh mộng, hắn chỉ cảm thấy những sự việc Tô Hoảng vừa nói quả thật kinh hãi thế tục, chưa bao giờ nghe qua bao giờ.

Cảnh giới Thần Luân có thể được phong vương, phong hầu, vậy mà ở Tinh Nguyệt Thần Tông cũng không được làm đệ tử ký danh, điều này quả thật không thể tin được.

"Địa vị Tinh Nguyệt Thần Tông chí cao vô thượng, chính là đại phái của Ma môn, Kiến Vũ Quốc chúng ta chỉ là một quốc gia nho nhỏ do môn phái này cai trị, bên ngoài còn có hơn trăm quốc gia khác đều trực thuộc Tinh Nguyệt Thần Tông. Những quốc gia này hàng năm đến ngày đều tiến cống lên Tinh Nguyệt Thần Tông các loại khoáng vật thần kỳ, các loại bảo vật, tài nguyên."

Đôi mắt Tô Hoảng chớp sáng: "Hoàng quyền tưởng như vinh quang, hoàng đế tưởng như tôn quý, nhưng trước mặt môn phái như Tinh Nguyệt Thần Tông thì chẳng là gì. Vậy nên ta mới không muốn tranh giành hoàng quyền, một lòng tu tới Thần Luân, đạt được thần thông, trở thành đệ tử của Tinh Nguyệt Thần Tông. Chỉ cần tu thành Thần Luân, thì trong đại điển khai sơn năm sau có thể bái nhập vào Tinh Nguyệt Thần Tông.

Chỉ cần trở thành đệ tử Thần Tông liền giống như cá vượt long môn, hóa thành rồng.

"Đại phái Ma môn? Ma Ngục Huyền Thai kinh mà tat tu luyện cũng chính là tâm pháp ma đạo, đáng tiếc là bản không đầy đủ, không biết bên trong Tinh Nguyệt Thần Tông có bản đầy đủ hay không?"

Giang Nam không khỏi ngây người mơ mộng, gật đầu nói: "Có thể trở thành đệ tử của tông phái nhưu Tinh Nguyệt Thần Tông, hoàn toàn cao quý, vinh quang hơn nhiều so với làm hoàng đế."

Một lò Ích Khí đan rất nhanh đã luyện xong, đúng như lời Linh Nhi nói, tài năng luyện đan của Tô Hoảng rất kinh người, hắn luyện đan trơn tru, tựa như nước chảy mây trôi, nhẹ nhàng luyện thành một lò đan mười thành.

Tô Hoảng tiếp tục đem Dưỡng Thân đan, Uẩn Thần đan, Thần Du đan, Bổ Khí đan, Hỏa Linh đan ra luyện, tuy nhiên lần này không phải là đan mười thành, đan tám phần, chín phần chiếm đa số, cũng có bảy thành đan, thậm chí cũng không ít lần luyện ra phế đan. Tỷ lệ thành đan và phế đan vào khoảng 50 – 50.

Những linh đan này luyện chế không phức tạp, linh quyết cũng không nhiều, chủ yếu dựa vào lực khống chế của Luyện Đan Sư. Tô Hoảng biểu diễn những linh quyết này cho Giang Nam xem giúp hắn cảm nhận những ảo diệu bên trong.

Thật ra hắn đã là cao thủ Nội Cương đỉnh phong, những linh đan này không còn nhiều tác dụng với hắn, chẳng qua là đang muốn chiếu cố cho Giang Nam mà thôi.

Đến lúc luyện lò đan cuối cùng, sắc mặt Tô Sáng dần trở nên nghiêm trọng, không còn vẻ nhẹ nhàng như lúc trước nữa, các linh quyết đánh ra khiến chân khí hắn tiêu hao cực nhanh, cho dù là cao thủ Nội Cương như hắn cũng cảm thấy cật lực.

"Mẻ đan này của Tô Hoảng chỉ sợ có cấp bậc như linh đan xá lợi."

Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng nhìn xem Tô Hoảng thi triển linh quyết, chỉ thấy khi linh quyết triển khai, nơi đầu ngón tay hình thành những đám mây máu rồi chui vào trong lò đan. Đây là một bộ linh quyết kì lạ, độ phức tạp xấp xỉ như linh đan xá lợi, hiển nhiên là cùng một cấp bậc linh đan, dù có thua kém thì cũng không nhiều.

Qua nửa canh giờ, Tô Hoảng cuối cùng thi triển xong bộ linh quyết này, hắn khẩn trương nhìn chằm chằm vào lò đan, sau một lúc, hắn mở lò ra, khuôn mặt mừng như điên: "Đan tám phần, vậy cũng đủ rồi. Giang huynh, lò đan Thuần Dương Xích Huyết này ta đã luyện không ít hơn mười lần mà chưa có một lần thành công, hôm nay cuối cùng đã đạt được."

Giang Nam nghi ngờ hỏi: "Xin hỏi điện hạ, Thuần Dương Xích Huyết đan là?"

Tô Hoảng không hề tàng tư, bèn nói: "Thuần Dương Xích Huyết đan là loại linh đan dùng để tăng cường tinh thần ý niệm, tu luyện tới cảnh giới Nội Cương, nếu không có tinh thần mạnh mẽ thì đừng mơ luyện thành Ngoại Cương. Ta vì chưa đủ cường độ tinh thần ý niệm nên mới bị đứng lại cảnh giới Nội Cương hai năm đằng đẵng. Hôm nay luyện thành lò Thuần Dương Xích Huyết đan này, việc tu thành Ngoại Cương đã ở trong tầm tay.

Chỉ cần tu thành Ngoại Cương, trong lớp trẻ chỉ còn tiểu Tề vương Tề Phong là có khả năng hơn ta mà thôi."

Giang Nam hơi kinh ngạc, cười nói: "Điện ha, ngươi thân là hoàng tử Kiến Vũ Quốc, chẳng lẽ không có công pháp tu luyện tinh thn ý niệm sao?"

"Công pháp tu luyện tinh thần ý niệm?"

Tô Hoảng nghe vậy không nhịn được cười lên: "Giang huynh, quận chúa nói ngươi là tay mơ mới ra giang hồ, ta vốn không tin. Nhưng giờ cũng đã nghi ngờ. Công pháp tu luyện trên thế gian này đều là tu luyện chân khí, cương khí, làm gì có công pháp tu luyện tinh thần ý niệm? Nếu thực sự có công pháp này, cường giả Ngoại Cương có lẽ sớm đầy đường rồi."

Giang Nam ngạc nhiên nói: "Chẳng lẽ không có một bản công pháp tu luyện tinh thần ý niệm nào thật sao?"

Tô Hoảng cười ha ha nói: "Đừng nói là ta chưa từng nghe qua loại công pháp này, mà ngay cả mấy lão quái vật của Kiến Vũ Quốc chúng ta cũng chưa từng nghe qua. Bất kỳ một kẻ nào muốn tu thành Ngoại Cương đều phải dựa vào linh đan tăng cường tinh thần ý niệm, đây là chuyện thường ngày ở huyện. Giang huynh à, mấy lời này nói với ta thì được, nếu để người ngoài biết được thì họ sẽ chê cười ngươi không có kiến thức mất."

"Không có kiến thức?" Text được lấy tại Truyện FULL

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!