Chương 24: Vô tình gặp lại người quen cũ

Tiến vào thành Dược vương, Giang Nam chỉ thấy người trong thành đi lại hối hả, hàng quán mở hai bên đường rất nhộn nhịp, đủ các loại mặt hàng khiến cho người khác nhìn tới lóa mắt, so với phủ Tề vương quả thật phồn hoa hơn không biết bao nhiêu lần.

Lý do cho tất cả việc này là vì ở đây có phủ Dược vương, linh dan phủ Dược vương có một không hai trong thiên hạ, bởi vậy nó hấp dẫn vô số người học võ tề tụ về, chẳng những có những thế gia giàu có khổng lồ, mà thậm chỉ cả hoàng thất Kiến Vũ Quốc cũng thường tới nơi này mua sắm linh đan.

Nơi này tuyệt đối là một nơi rồng rắn lẫn lộn, từ vương công quý tộc, cho tới cường đạo, giặc cướp đều có cả.

"Tu vị chỉ còn lại ba thành…"

Bước đi trên đường phố thành Dược vương, Giang Nam hơi nhíu mày. Sau trận chiến sống mái với Thông Linh Di Viên, hắn đạp nước chạy một mạch tám trăm dặm khiến cho chân khí hắn hao hụt còn thấp hơn so với khi bị Giang Tuyết hút đi tám phần dương khí.

Trận đại chiến này khiến cho chân khí hắn hao hụt quá nửa, nhưng do đặc tính của Ma Ngục Huyền Thai kinh khiến cho tạm thời hắn không có cách nào nâng cao tốc độ khôi phục, nếu tu luyện chậm rãi cho tới lúc mặt trời mọc sáng mai cũng chỉ khôi phục tối đa một thành tu vị mà thôi.

Hắn từng bước đi tới, hai bên đường phố xá sầm uất, quán rượu, nhà hát, các xưởng sản xuất, ngoài ra còn có vô số các cửa hàng kì quái bán đủ các loại đồ vật, không những có những con phố bán thuốc, phố bán binh khí, còn có những cửa hàng chuyên bán những nguyên liệu đặc biệt, thậm chí còn có nơi chuyên bán võ học. nguồn

"Buôn bán ở thành Dược vương quả thật quá phát triển, hơn xa thành Tề vương."

Giang Nam dạo chơi bước vào một tiệm thuốc, một luồng mùi thuốc xông thẳng vào mũi, chỉ thấy người ra vô cửa hàng liên tục, việc làm ăn coi như không tệ. Mấy tiệm bán thuốc trong thành đều là do phủ Dược vương kinh doanh, giá cả vừa phải, già trẻ như nhau.

"Khách quan, ngài muốn mua thuốc hay xem bệnh?"

Một tên tiểu nhị tiến tới nghênh đón, tươi cười đón tiếp: "Nếu ngày tới xem bệnh thì tốt hơn ngài nên tới y đường xem mạch, nơi đó mới chuẩn đoán bệnh tốt nhất…"

Giang Nam mỉm cười đưa tay, chỉ thấy một bình ngọc xuất hiện, hắn cười nói: "Ở đây thu mua linh đan như thế nào?"

"Nguyên lai tiên sinh là Luyện Đan sư, thất kính, thất kính."

Tên tiểu nhị kia nghe vậy trở nên cung kính, nghiêm nghị nói: "Mời tiên sinh đợi một lát, tiểu nhân đi mời chưởng quầy tới."

Giang Nam gật đầu, tiểu nhị thấy vậy liền vội vàng đi vào nội đường, một lúc sau một ông lão lông mày hoa râm từ bên trong đi ra chắp tay nói: "Tiên sinh, ngài có thể cho lão hủ nhìn qua đan phẩm không?"

Giang Nam đưa bình Ích Khí đan cho chưởng quầy, chưởng quầy mở bình ngọc, lấy ra một viên ra sau đó cẩn thận lấy một cây ngân châm cắm vào bên trong linh đan. Sau khi rút châm ra quan sát thì khuôn mặt hơi đổi nói: "Tuy chỉ là Ích Khí đan nhưng phẩm chất lại không tồi, thậm chí dược lực tới mười phần, rất đáng quý. Không thể tin tiên sinh tuy tuổi còn trẻ nhưng đã có thể luyện ra đan dược mười phần như thế này, có thể nói rất tài hoa."

"Lão tiên sinh quá lời, thực ra lọ Ích Khí đan này do một vị bằng hữu cho ta, bởi vì không còn tác dụng nhiều với mình nên mới lấy nó đem bán."

Giang Nam cười nói: "Xin mạn phép hỏi lão tiên sinh, vừa rồi ngài nói luyện đan mười phần có ý nghĩa là gì?"

"Thì ra là thế! Vốn nghĩ nếu cậu có thể còn trẻ như thế lại có thể luyện đan mười phần thì quả là một chuyện đáng kinh sợ, nguyên lai là do bạn bè đem tặng. Cậu không ở trong nghề nên không biết ngôn ngữ chuyên dụng cũng là hợp tình hợp lý."

Chưởng quỹ cười nói: "Phẩm giai đan dược tương ứng với cảnh giới của võ đạo, tỉ như Ích Khí đan, Dưỡng Thân đan, Uẩn Thần đan…mấy loại linh đan này chỉ có tác dụng với những người luyện võ ở tầng năm Luyện Thể, đối với cao thủ Luyện Khí thì tác dụng liền nhỏ, hiệu quả không cao, bởi thế được xếp vào loại linh đan phẩm chất thấp. Cảnh giới luyện khí cần phải phục dụng linh đan có phẩm chất rất cao, tỉ như các loại linh đan nhất đẳng:

Bổ Khí đan, Hòa Linh đan, Thần Du đan,…Mấy loại này giá cả cao hơn rất nhiều lần so vơi Ích Khí đan. Cậu nói rằng Ích Khi đan không còn có nhiều tác dụng với mình, hẳn là đã bước chân vào cảnh giới Luyện Khí.

Nói tới đây chưởng quỹ không khỏi cảm thấy kính nế, tuổi Giang Nam cũng không lớn nhưng lại tu tới cảnh giới Luyện Khí, cho dù là ở bên trong những thế gia lớn thì cũng được xếp vào hàng thiên tài hiếm có.

Thế nên dù cho quần áo Giang Nam có vẻ giản dị mộc mạc thì hắn cũng không hề có một chút nào khinh thường.

"Luyện đan mười thành thì giải thích như thế nào?" Giang Nam nhịn không được hỏi.

Chưởng quỹ tươi cười nói: "Cậu không biết rồi, linh đan thực sự không phải lúc nào cũng chưa đựng toàn bộ tinh hoa, nó cũng tồn tại tạp chất. Tinh hoa cùng tạp chất tạo thành một tỉ lệ như là linh đan bảy thành tức là có bảy thành tinh hoa, ba phần tạp chất. Nếu đem sử dụng thì tạp chất đó cũng sẽ bị hấp thu hòa lẫn vào trong chân khí và cơ thể. Chỉ có hao tổn tinh thần mới có để đem nó bài trừ ra ngoài, vì vậy giá trị không cao.

Nếu không bài trừ đi nó sẽ tích tụ trong người, càng lúc càng nhiều sẽ khiến tư chất võ đạo của người đó càng lúc càng kém, thậm chí tu vị bị ảnh hưởng không thể tăng lên, cả đời giậm chân tại chỗ."

Sắc mặt Giang Nam thay đổi, vị chưởng quỹ nói không sai, trong chăn mới biết chăn có rận, lúc trước hắn chỉ biết linh đan có thể dùng để tăng cường tu vị, nhưng không hề biết rằng ẩn bên trong nó còn có nhiều đạo lý như vậy.

"Càng chứa ít tạp chất thì linh đan có giá trị càng cao, linh đan chín thành đã hầu như không ảnh hưởng nhiều tới tư chất người tập võ, bởi vậy nó được rất nhiều người truy lùng, tuy nhiên giá trị cao nhất hiển nhiên là linh đan mười thành."

Chưởng quỹ tươi cười nói: "Lọ Ích Khí đan này của cậu là linh đan mười thành, giá trị tự nhiên đắt đỏ. Lọ này bao gồm mười hai miếng, mỗi một miếng lấy giá 70 lượng bạc, tổng cộng là 840 lượng. Nếu cậu không có dị nghị, lão hủ liền y vậy thanh toán."

Giang Nam gật đầu, vị chưởng quỹ này hoàn toàn không phải vì biết hắn là người ngoài mà ra sức chèn ép giá, phủ Tề vương mua linh đan của phủ Dược vương cũng phải hao tốn rất nhiều bạc mới được một miếng như vậy, tuy vị chưởng quỹ đã hạ giá xuống tương đối thấp nhưng cũng không phải quá mức.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!