Chương 19: Phật Thủ Kim Liên

Thân hình Tề Sơn văng lên rồi rơi thẳng xuống đất, ánh mắt âm trầm nhìn về Giang Nam một cái rồi la lên thất thanh: "Ngươi không phải là đệ tử phủ Tề vương, tại sao có thể biết được Giang Nguyệt Phá Lãng quyết…Ngươi là kẻ nào? Đúng rồi! Chắc hẳn người là tên tiểu tử đã đánh chết Võ Tư Giang."

"Tề Sơn thiếu gia à, ngươi biết quá nhiều rồi. Đây là chính ngươi ép ta ra tay giết người diệt khẩu mà!"

Giang Nam cười to, tung người nhảy lên giống như một con mãnh hồ thoát ra khỏi lồng giam, cực kỳ nhanh nhẹn, chân khí trong lồng ngực ma sát với không khí tạo nên một tiếng hổ gầm vang dội truyền ra từ trong bụng hắn, tiếng gầm cực kì chân thật, tưởng như hắn đã thật sự hóa thân thành một con hổ yêu chính cống.

Hắn đánh mạnh về Tề Sơn, khí huyết di động qua lại giữa hai tay khiến cho đôi bàn tay hắn như hai chân trước của hổ, vừa cứng cáp vừa mạnh mẽ, lúc tấn công, song chưởng trùng trùng điệp điệp đánh về chính giữa, phối hợp liên miên như muốn đem vỗ nát đầu của Tề Sơn.

"Long Hổ Tượng Lực quyết? Không ngờ ngươi chẳng những học lén Giang Nguyệt Phá Lãng quyết mà còn trộm luôn cả tuyệt học khác của phủ Tề vương chúng ta. Không đúng, Long Hổ Tượng Lực quyết không có chiêu nào như thế này cả!"

Tề Sơn tức giận hét ầm lên, thân hình hắn giống như một cây trường thương, cắm thẳng trên mặt đất, hắn cười lạnh nói: "Ngươi chỉ học được bề ngoài của Long Hổ Tượng Lực quyết mà cũng dám động thủ với ta sao? Ta chính là thiên tài trong phủ Tề vương, chỉ bằng mấy chiêu học lén chưa ra ngô ra khoai đó mà cũng muốn ra tay với bổn thiếu gia ta sao? Hôm nay ta liền cho ngươi biết thế nào là tuyệt học chính tông của phủ Tề vương."

"Long Hổ Tượng Lực, Lưỡng Hổ Tương Tranh!"

Từ trong ngực Tề Sơn cũng vang lên một tiếng hổ gầm, chiêu thức của hắn đột nhiên biến đổi, hai trảo mở rộng tựa như miệng của một con mãnh hổ đang há ra, đan xen tấn công, cực kì hung ác.

Chiêu Lưỡng Hồ Tương Tranh vừa đánh ra, kình phong quanh người hắn theo một cách mắt thường có thể thấy được hình thành nên những bức tường khí, cả người như mãnh hổ tấn công, quả là một chiêu tấn công bá đạo.

Đây là dị tượng khi cao thủ võ đạo tu luyện tới cảnh giới Luyện Khí mới có được, đương nhiên tu vị của Tề Sơn lúc này vẫn cao hơn Giang Nam một bậc, sớm đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí.

Hắn quả thật chính là thiên tài trong phủ Tề vương, được chân truyền của Tề vương, Long Hổ Tượng Lực quyết trong tay hắn thể hiện ra uy lực cực mạnh.

"Chính tông? Long Hổ Tượng Lực quyết của phủ Tề vương các ngươi trước mặt ta cũng dám gọi hai tiếng chính tông sao? Tề Sơn, chống mắt mà xem cái gì mới gọi là Long Hổ Tượng Lực quyết đích thực."

Hai đấm của Giang Nam ép về giữa, đem không khí nén chặt rồi nổ tung, song chưởng của hai người đụng vào nhau, xương cốt Tề Sơn bị đè ép liên tục phát ra những tiếng "ba.. ba", cả người rung động không thôi, chỉ thấy thân hình hắn di dộng, lùi lại vài bước mới có thể miễn cưỡng hóa giải lực lượng khủng bố trong một chiêu Mãnh Hồ Xuất Tù kia. Truyện được copy tại Truyện FULL

"Vô liêm sỉ!"

Tề Sơn vừa giận vừa sợ, vừa ra sức chống cự vừa nói: "Tiện nô, ngươi đã học trộm tuyệt học Tề gia ta, bây giờ còn cả gan phạm thượng giết đệ tử tôn thất nữa sao…"

"Phạm thượng cái gì chứ? Tề Sơn à, ta không phải là nô tài trong phủ Tề vương, vậy nên có bằm ngươi ra cám cũng không có cái gì gọi là phạm thượng cả!"

Giang Nam cười giễu cợt, bước đi như long hành hổ bộ đến trước mặt hắn, bàn tay trái năm ngón mở rộng ra, chân khí phát ra một tiếng như rồng ngâm, tay phải hóa thành chưởng, nâng thẳng từ dưới lên tựa như một vầng trăng sáng quyến rũ nhô lên, rõ ràng mỗi chiêu Long Hổ Tượng Lực quyết hay Giang Nguyệt Phá Lãng quyết đều chỉ còn một nửa, nhưng khi kết hợp lại thì uy lực chẳng những không giảm xuống mà còn tăng lên không ít.

Tề Sơn mới tiếp có nửa chiêu đã cảm thấy khí huyết sôi trào, sắc mặt đỏ lên, thân hình bất ổn, sau đó cả cơ thể bị luồng sức mạnh này đánh bay vọt lên.

Giang Nam sử dụng chiêu thức tuy đúng là Long Hổ Tượng Lực quyết và Giang Nguyệt Phá Lãng quyết, nhưng biến hóa của nó càng thêm hoàn mĩ so với tuyệt học chính tông của phủ Tề vương, uy lực càng thêm to lớn khiến cho hắn không thể không có sức chống lại.

Phải biết rằng, cảnh giới Giang Nam mới chỉ là luyện màng, còn hắn đã sớm đả thông toàn bộ màng xương trong cơ thể, tiến vào cảnh giới Luyện Khí, chênh lệch giữa hai người là cực lớn. Vậy mà hắn bây giờ lại lâm vào thế hạ phong là vì sao!

Điều này căn bản không phù hợp với lẽ thường.

Nhưng đối với Giang Nam thì chuyện này lại quá mức bình thường, hợp tình hợp lý, Giang Nguyệt Phá Lãng quyết trải qua cải tiến của hắn đã hoàn mĩ hơn nhiều so với của phủ Tề vương, uy lực càng gia tăng hơn, uy năng vượt trội. Còn tâm pháp Long Hổ Tượng Lực quyết là do hắn tự nghĩ ra, lại tận mắt chứng kiến giao long, do đó tâm pháp này cũng có thể sánh vai với bản của phủ Tề vương.

Mấu chốt là hắn còn có phụ trợ của Ma Ngục Huyền Thai kinh khiến cho uy lực của Giang Nguyệt Phá Lãng quyết và Long Hổ Tượng Lực quyết tăng lên hai, ba lần, hơn nữa trải qua thần hỏa luyện thân, nên dù cho Tề Sơn cao hơn hắn một cảnh giới cũng bị hắn đánh cho rơi vào hạ phong.

"Không thể! Không thể nào như vậy được! Long Hổ Tượng Lực quyết và Giang Nguyệt Phá Lãng quyết của ngươi làm sao có thể hoàn mĩ, tinh diệu hơn phủ Tề vương ta được chứ?"

Tề Sơn la hét một cách điên dại, bước chân trùng trùng điệp điệp như một coi cự tượng lao tới: "Ta có sức "sáu hổ", không thể nào thua ngươi được, nhận thêm một chiêu của ta: Thần Tượng Phụ Sơn."

"Đánh hay lắm! Tề Sơn, ngươi chỉ mới có được sức sáu hổ, còn ta … là bảy hổ. Ta ngược lại muốn nhìn xem Thần Tượng Phụ Sơn của ngươi lợi hại, hay Thần Tượng Đạp Sơn của ta mạnh!"

Thân hình Giang Nam đột nhiên hơi trầm xuống, một cước mãnh mẽ dẫm xuống mặt đất như một con voi lớn cất bước xông tới Tề Sơn, hào khí xung thiên: "Ta sớm đã muốn đọ sức với mấy tên đệ tử tôn thất, xem thử một tên nông rân quê mùa so với một tên đệ tử tôn thất tu luyện đường đường chính chính thì như thế nào."

"Thần Tượng Đạp Sơn!"

Hai người giống như hai con voi lớn đâm xầm vào nhau, gào rống không ngừng, chỉ nghe thấy những âm thanh va chạm liên tục truyền ra, hai thân hình quấn chặt lấy nhau tạo thành vô số dấu chân cực lớn trên mặt đất.

Bàn chân hai người không lớn, nhưng khi có chân khí quán thông vào thì mỗi bước đều khiến cho đất đá nổ tung, hình thành nên những dấu chân to tới mức khác thường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!