Giang Nam ngẩn ngơ, đáy đầm này giống như một thế giới khác vậy, trên bức tường đá dưới thủy đàm đặt một viên dạ minh châu to cỡ nắm tay, ánh sáng phát ra chiếu rọi toàn bộ không gian nơi đây, mức độ xa xỉ và hoa lệ hơn không biết bao nhiêu lần so với cự phú Tề Vương phủ!
"Ai có thể tưởng tượng được trong cái đầm nước nho nhỏ này tồn tại một cái long cung!"
Trong lòng Giang Nam không thể tin vào cảnh này, không biết con giao long màu xám kia kiếm đâu ra nhiều của cải như vậy để kiến tạo nên cái long cung nhỏ này!
"Giang Tuyết tỷ tỷ từng nói Lạc Hà sơn là vùng đất hoang cằn cỗi không có cách nào có thể bồi dưỡng ra được linh vât như giao long, khẳng định phải có chỗ cổ quái, nhất định trong tòa long cung này có thứ gì đó đặc biệt có thể cung cấp cực nhiều năng lượng cho con giao long được để nó có thể tu luyện!"
Giang Nam tăng tốc độ ra sức tìm kiếm ở bên trong long cung, còn Giang Tuyết tìm kiếm ở miệng thủy đàm, cái tòa long cung này diện tích chỉ cỡ một mẫu nhỏ nhưng được con giao long cải tạo thành một cái tổ rồng, thậm chí giao long còn tạo ra cả một cái phòng ngủ.
Tuy nhiên Giang Nam sau khi tìm kiêm một vòng vẫn không tìm được kỳ vật gì, dạ minh châu, lưu ly ở đây đều là những bảo vật có giá trị xa xỉ nhưng cũng chỉ là thứ của người trần tục, không có chỗ nào kỳ diệu cả.
"Thứ có thể làm cho giao long tu luyện đến mức như thế thì nhất định không phải là vật tầm thường!"
Giang Nam nhắm hai mắt lại, đè nén tất cả những ham muốn trong lòng xuống, một lúc lâu sau khi tâm tình đã bình tĩnh lại mới mở to hai mắt bắt đầu tìm kiếm tòa long cung này một lần nữa, những nơi kì lạ cùng những chỗ lúc trước hắn không lưu ý đều được hắn tìm kỹ lại.
"Ô..."
Con mắt của hắn đột nhiên sáng ngời, nhìn chằm chằm vào dòng nước đang chảy, vừa nhận ra điều này hắn liền cảm nhận cẩn thận, dòng nước bên trong tòa long cung này giống như đều cùng chảy về một hướng.
Mà phương hướng nước dồn về chính là chỗ mà con giao long kia chọn làm nơi nghỉ ngơi, tổ rồng!
"Những dòng nước này giống như bị thứ gì đó hút sạch, nhất định có điều cổ quái!"
Giang Nam bơi về phía trước, cảm nhận dòng chảy của nước, sau một hồi lâu sắc mặt của hắn trở nên cổ quái, trước mặt hắn là một đóa hoa lửa.
Ở trung tâm long sào phía trước mặt hắn, lơ lửng một ngọn lửa hình đóa hoa, nó giống như một cây đèn cầy đang cháy nhưng lại không có ngọn nến, ngọn lửa vẫn cháy ở trong nước, tản mát ra những ánh lửa u ám.
Cái ngọn lửa hình đóa hoa này không bị nước xung quanh dập tắt, cũng không bị tắt vì hết năng lượng, nó tạo cho người ta một cảm giác rất quỷ dị.
So với viên dạ minh châu kia thì ánh sáng mà ngọn đóa hoa lửa tỏa ra không đáng kể chút nào, bởi vậy nên lúc trước hắn mới không phát hiện ra được chỗ khác biệt.
Ngọn lửa hình đóa hoa này có tới bảy tầng, tầng trung tâm màu đen, tầng ngoài cùng là màu tím, tiếp theo là màu xanh, sau đó là màu trắng, hồng, hoàng ( vàng kim) sáu màu, cả đóa hoa lửa trôi nổi, mờ mờ ảo ảo trong làn nước. Kì lạ là nước ở xung quanh khi đến gần nó liền lập tức bốc hơi, ngay cả hơi nước đều không có để lại, giống như bị đốt tới mức không còn tro bụi, trở thành hư vô!
"Khó trách thủy đàm này lại nhỏ thế và chẳng bao giờ thấy đầy nước, nguyên nhân là do đóa hoa này đốt cháy hết nước ở bên trong."
Trong nội tâm Giang Nam cảm thấy khiếp sợ, mọi người đều biết, ở nơi độ ẩm cao..., nước sẽ biến thành dạng hơi, hơi nước bay lên gặp lạnh thì lại biến thành nước, tuần hoàn liên tục, không hề biến mất. Nhưng cái cảnh tượng ở trước mắt hắn lại khác hoàn toàn với những gì hắn học được, nước ở đây bị nung nóng một cách triệt để, biến mất hoàn toàn!
Có thể thấy được, trung tâm đóa hoa lửa này nhiệt độ chỉ sợ cao đến mức không thể tưởng tượng được!
Hắn hít vào một hơi thật sâu, đưa tay lại gần tầng ngoài cùng của ngọn lửa thì thấy tầng này nhiệt độ cũng không cao, chỉ ngang với nhiệt độ của ngọn lửa bình thường, hơi nóng một tí mà thôi.
"Cổ quái, cuối cùng là loại lửa gì đây?"
Giang Nam đem ngọn lửa hình hoa này nắm trong lòng bàn tay, chỉ thấy đóa hoa lửa trong lòng bàn tay hắn nhảy nhót chuyển động, rất xinh đẹp và đầy mê hoặc. Hắn cẩn thận từng li từng tí đem đóa hoa lửa bảo vệ trong lòng bàn tay rồi hướng phía mặt nước bơi đi.
"Thần hỏa Đâu Suất?"
Nhìn thấy đóa hoa lửa trên tay Giang Nam, Giang Tuyết không khỏi lắp bắp kinh hãi, nhưng lập tức cười nói: "Khó trách tại sao nơi cằn cỗi như thế này lại có thể sinh ra loại dị thú như giao long, nguyên lai là do có loại bảo vật như thần hỏa Đâu Suất! Cái con giao long màu xám kia nhất định là có được trong lúc vô tình, được thần hỏa tẩm bổ mới có thể từ xà hóa thành giao!
Mà con giao long kia có lẽ săp trở về rồi, chúng ta nhanh đi thôi!"
Tỷ đệ hai người lúc này rời khỏi phiến sơn cốc, hướng về phía mặt trời vội vã rời đi.
"Tỷ tỷ, thần hỏa Đâu Suất rất quý hiếm sao? Chạy ra khoảng trăm dặm lúc này Giang Nam rốt cục nhịn không được liền hỏi.
"Có quý hay không thì phải xem người có nó là ai. Nếu như là lúc ta ở thời kì đỉnh phong thì loại thần hỏa đối với ta chỉ là vật bình thường, không đáng nhắc tới, tuy nhiên đối với ngươi mà nói thì đó lại là một bảo bối vô cùng trân quý!"
Giang Tuyết dừng bước, ánh mắt nàng chớp chớp nhìn Giang Nam, cười nói: "Đóa hoa này là một đóa thần hỏa, hoàn toàn có thể xem nó là thứ bảo vật quý giá nhất của Kiến Vũ quốc! Tử Xuyên đệ đệ, đóa thần hỏa này có tác dụng rất lớn đối với ngươi, có thể vì ngươi mà cải tạo căn cơ tu đạo! Cái con hôi giao kia mặc dù biết thần hỏa là bảo vật nhưng lại không biết phương pháp sử dụng nó, nếu chỉ dùng nó để tu luyện thì chưa phát huy được đến 1% khả năng thần diệu của nó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!