"Quả nhiên là bí quyết Giang Nguyệt Phá Lãng."
Ánh mắt Tề Phong quét qua những dấu chân tán loạn phía dưới một lần, hắn cười lạnh liên tục, sau đó thân hình khẽ di động, bước theo những dấu chân của Giang Nam để lại, thân hình lắc lư liên tục, hai tay thiên biến vạn hóa, khi thì đánh ra Giang Nguyệt Phá Lãng, khi thì sử dụng Ly Miêu Thập Tam pháp, lúc thì đổi sang Hỗn Nguyên Khai Bi Thủ.
Nếu Giang Nam ở đây lúc này ắt hẳn hắn sẽ rất kinh ngạc, bởi vì những chiêu thức Tề Phong thi triển giống hệt những chiêu mà Giang Nam sử dụng, trình tự không sai một ly, cả quá trình Giang Nam đánh chết Võ Tư Giang cứ thế được hiển hiện một cách rõ ràng.
"Ly Miêu Thập Tam pháp, Hỗn Nguyên Khai Bi Thủ, ha ha, tên nô tài này không ngờ có thể hiểu được nhiều võ học của phủ Tề vương chúng ta như thế, thậm chí một trong tứ đại tuyệt học là Giang Nguyệt Phá Lãng quyết cũng bị hắn học được."
Sát khí tràn ngập trên mặt Tề Phong, hắn điềm nhiên nói: "Học trộm tuyệt học vương phủ, lại còn sử dụng nó để đánh chết quản sự Võ Tư Giang, tên này rõ ràng muốn thị uy với vương phủ chúng ta, thật là to gan."
Trong lòng tổng quản Tề Dong sợ hãi, phủ Tề vương rất coi trọng vấn đề truyền thụ tuyệt học, thủ vệ nghiêm mật, vương phủ nghiêm cấm bất kì kẻ nào học trộm, một khi phát hiện lập tức giết liền không tha.
Không ngờ có kẻ có thể học trộm được Giang Nguyệt Phá Lãng quyết, hơn nữa lại đánh chết quản sự vương phủ ở ngoài thành, điều này giống như đang thị uy với vương phủ.
"Có thể tiếp xúc với bí quyết tâm pháp Giang Nguyệt Phá Lãng hẳn nà nô tài trong nội phủ, đồng thời thời gian tiếp xúc có thể không dài, cảnh giới tu vị có lẽ hẳn là ở luyện cốt, hoặc luyện màng."
Tề Phong xoay người rời đi, nói với giọng trầm trọng: "Tu luyện đạt tới bước này, kẻ tư chất bình thường cần khoảng năm, sáu năm, tư chất tốt thì khoảng hai, ba năm, tên này hẳn là ẩn nấp trong vương phủ của ta trong khoảng thời gian này. Tề Dong, ngươi mau chóng điều tra xem khoảng thời gian này có kẻ nào vào làm nô tài trong vương phủ hay không."
Tề Dong gật đầu nghe lệnh, lạnh giọng nói: "Lão nô nhất định toàn lực bắt lấy tên này."
"Còn nữa!"
Tề Phong dừng bước, khuôn mặt lạnh lung nói: "Tên này sau khi học lén tuyệt học của vương phủ ta lại không có bỏ trốn, ngược lại lại có can đảm thị uy với phủ Tề vương chúng ta, đúng là một kẻ to gan lớn mật. Nói không chừng ở hạ lưu sông Dương Xuyên này còn có vài chỗ hăn dùng để luyện công nữa, các ngươi cẩn thận đừng để bỏ sót, nhất định phải kiểm tra cho hết tất cả mọi ngõ ngách cho ta.
Tới xế chiều, Thiết Trụ tới tìm Giang Nam một lần nữa, giả thần giả quỷ nói: "Tử Xuyên, ngươi có nghe gì chưa? Có người học trộm tuyệt học vương phủ ai ngờ bị Võ Tư Giang phát hiện được, thế là hắn thịt luôn Võ Tư Giang! Tên này đúng là to gan lớn mật, tiếp tục giết một con gấu yêu nữa tại phụ cận miếu sơn thần, quá là hung hãn!"
"Vài ngày trước chính mình đánh chết con gấu yêu ở miến sơn thần, qua nhiều ngày như vậy dấu vết để lại sợ rằng rất khó phát hiện, thế mà tên Tề Phong kia cũng có thề lần mò ra được sao?"
Giang Nam rùng mình, cảm thấy khá bội phục khả năng phán đoán của Tề Phong, tác phong làm việc tỉ mỉ, kín kẽ, việc cho người dò xét dọc theo phụ cận hạ lưu sông Dương Xuyên không phải ai cũng có thể làm được.
Thiết Trụ tiếp tục nói: "Nghe nói người này là nô tài của vương phủ, tổng quản Tề Dong phụng mệnh điều tra việc này, quyết phải tìm xem kẻ nào dám học lén tuyệt học vương phủ."
Giang Nam hỏi rất cặn kẽ, sau khi biết được tổng quản Tề Dong chỉ kiểm tra những tên vào vương phủ làm người hầu từ hai năm về trước mới thở phào một hơi, thầm nghĩ: "Mình chỉ mới vào vương phủ một năm trước mà thôi, cũng chỉ làm việc lặt vặt, huống chi bây giờ đã tự do, cho dù Tề Dong có ba đầu sáu tay, kiểm tra thế nào cũng không thể mò ra mình được."
Tuy tu vị thực lực của hắn tiến bộ cực nhanh nhưng đối với mấy thế gia khổng lồ như phủ Tề vương thì vẫn chẳng có ý nghĩa gì. Chỉ cần bị cao thủ phủ Tề vương phát hiện, hắn chắc chắn là chết.
"Trụ Tử, ngươi cần cẩn thận, ta truyền thụ cho ngươi bí quyết gia truyền tuy khác Long Hổ Tượng Lực quyết của phủ Tề Vương, nhưng dù sao cũng khá giống. Nếu như bị ai đó phát hiện ra, tính mạng của ta và ngươi đều khó giữ."
Sắc mặt Giang Nam nghiêm túc, trầm trọng nói: "Tốt nhất ngươi nên hạn chế bộc lộ võ nghệ ra ngoài, miễn dẫn tới những phiền toái không cần thiết."
Thiết Trụ gật đầu đồng ý, sau đó cười nói: "Cái này không cần ngươi nói ta cũng biết, sẽ không để người khác biết được."
Giang Nam đưa tay lấy ra một bình ngọc, cười nói: "Trụ Tử, ở đây ta có mấy miếng Ích Khí đan, ngươi ăn vào có thể giảm đi hai năm khổ tu đó."
"Ích Khí đan?"
Thiết Trụ giật mình, hoảng hốt nói: "Ích Khí đan, thứ có thể làm tăng chân khí đó sao? Tử Xuyên, ngươi mót ở đâu ra thứ bảo bối như thế này vậy?"
Hắn cực kì khiếp sợ, cho dù là đệ tử tôn thất của phủ Tề vương cũng không có nhiều những thứ như Ích Khí đan này, loại đan dược này có giá trị cực cao, một viên hai trăm lượng bạc. Cho dù phủ Tề vương có giàu nứt đố đổ vách ra thì cũng không thể để ý tới từng tên đệ tử cụ thể. Dù sao đệ tử tôn thất của vương phủ vào khoảng một trăm người, mỗi ngày một người một viên Ích Khí đan thì cũng phải tốn hơn vạn lượng bạc."
Hơn nữa Giang Nam lại chỉ là một tên tôi tớ, thế mà có thể lấy ra được một lọ Ích Khí đan, nhìn qua thì hắn mới giống một tên địa chủ thứ thiệt, còn mấy tên đệ tử, thiếu gia của phủ Tề vương thì mới là mấy tên ăn mày.
"Điều này thì ngươi chưa cần phải biết đâu."
Giang Nam cũng không giải thích nhiều, đưa bình ngọc nhét vào tay Thiết Trụ, sau đó cười nói: "Mấy viên Ích Khí đan này cũng không có nhiều tác dụng với ta, nhưng lại rất có ích với ngươi. Thiết Trụ, ta với ngươi vốn là huynh đệ mà, không cần phải khách sáo làm gì, không phải ngươi vẫn ước mơ thoát khỏi kiếp tôi tớ sao?" Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.
m
Thiết Trụ ngẩn người, sau khi nhận lấy Ích Khí đan, hắn mở bình ngọc ra, nhìn vào bên trong, lập tức tim đập loạn xạ, hít thở dồn dập: "Trời đất, quá nhiều đan dược!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!