Chương 39: Liều Lĩnh Xâm Nhập

Nhét Đại Hắc vào trong áo của mình, Tiểu Hắc cùng Mộc Bình như hai cái bóng âm thầm theo sát bọn người kia một tấc cũng không rời.

Với Ẩn Thân Thuật, Tiểu Hắc hầu như vô hình tan vào không khí.

Còn Mộc Bình với khinh công siêu việt lại nhẹ nhàng tựa gió, di chuyển không chút dấu vết nào cả.

Phải công nhận rằng đám người Mai gia vô cùng cẩn thận.

Trên đường đi ngoại trừ những ám lưu để lại, bọn chúng còn không ngừng thay đổi phương hướng.

Rất may là Tiểu Hắc đã dùng thần thức để né tránh mới không gây ra động tĩnh gì cả.

Rời khỏi trấn Kiết Tường được chừng hơn mười dặm, xuyên vào bên trong một khu rừng rậm rạp với đầy những cây to che khuất cả ánh sáng, đám người sau cùng cũng đến nơi.

Bọn chúng dừng lại trước một trang viên được xây dựng bằng gỗ có diện tích như một sân vận động.

Phía ngoài có thiết lập các tháp canh được ngụy trang khéo léo để tránh bị phát hiện từ xa.

- Hóa ra Mai gia ẩn cư tại đây.

Nơi này cây cối rậm rạp che phủ, dù là máy bay thám thính đi ngang qua cũng khó lòng mà phát hiện được trang viên được giấu kín ở phía dưới.

Nhìn một lượt địa thế xung quanh, Mộc Bình liền hiểu ra vì sao gia tộc này có thể né tránh được ánh mắt của quân đội.

Tuy công nghệ khoa học đã phát triển rất nhiều nhưng không ai có đủ nguồn lực để dò xét từng thước đất trên khắp Yên quốc.

- Đã xác định được vị trí của bản doanh của kẻ địch, chúng ta nên yêu cầu viện trợ của Phi Ưng rồi hãy tính tiếp.

Dùng đôi tay nhỏ sờ sờ cằm, Tiểu Hắc đưa ra ý kiến.

Việc đưa mình vào trong lãnh địa của đối phương là hành động rủi ro rất cao.

Đối với một người cẩn thận như nó, tuyệt đối sẽ không ngu ngốc để thân mình làm một việc mà không có gì nắm chắc như vậy.

- Không được, tên áo đen cầm đầu đã nói sẽ xử lí con tin đang bị chúng giam giữ.

Chẳng may đó chính là người của Phi Ưng thì sao? Ta không thể bỏ mặc họ thấy chết không cứu được.

Không đồng tình với Tiểu Hắc, Mộc Bình tỏ ra gấp gáp.

Là một quân nhân, anh ta không thể bỏ rơi đồng đội của mình được.

Dù phía trước có là đầm rồng hang hổ thì cũng không bao giờ lùi bước.

- Sư huynh yêu quý của ta, ngươi sao lại dễ dàng tin lời kẻ khác như thế chứ? Huynh không thử nghĩ mà xem, bọn người kia sau khi phát hiện đồng đội bị giết lại không lập tức rời đi ngay mà lại đứng ngoài hậu viện nhà trọ rảnh rỗi để tâm sự với nhau sao? Rất có thể bọn chúng nghi ngờ chúng ta vẫn chưa rời đi và đang theo dõi bọn chúng nên đã cố tình nói ra những thông tin như vậy để làm mồi nhử.

Nếu bây giờ huynh xông vào thì chẳng khác nào đưa thân vào miệng cọp, rất có thể sẽ trúng bẫy mai phục của kẻ địch.

Hết lời khuyên can, Tiểu Hắc thật sự cảm nhận mọi việc có chút không ổn.

Từ lúc đám người cứu viện xuất hiện đến khi khám phá ra nơi tọa lạc của Mai gia, mọi thứ diễn ra quá thuận lợi đến khó tin.

Tiểu tử này rất tin tưởng vào linh cảm của mình, đặc biệt là sau khi bước vào con đường tu chân khả năng dự cảm của nó còn chính xác hơn trước bội phần.

- Nếu ta rời đi thì có thể đồng đội trong Phi Ưng sẽ bị bọn chúng làm hại Cho dù có một nửa khả năng những gì tên kia nói là thật thì ta cũng phải thử một phen.

Nếu sư đệ cảm thấy lo lắng thì cứ ở ngoài đây chờ ta, một mình ta sẽ tiến vào bên trong.

Còn nữa, sau một canh giờ không thấy sư huynh trở ra thì hãy lập tức rời khỏi đây.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!