Chương 33: Độc Kế Của Trữ Cao

Đã một tuần sau cái chết của Trữ Dược Sinh, Trữ gia dù đã đưa ra một mức thưởng rất cao cho kẻ nào tìm ra tung tích của Hồ Bính nhưng kết quả lại chẳng có gì.

Người chết thì cũng đã chết, ngoại trừ việc lo lắng danh dự gia tộc bị người ta cười chê thì căn bản gia chủ Trữ Phùng cũng chẳng quá đau lòng.

Con ư? Lão ta có đến bảy người vợ, con nối dõi có hơn mười đứa.

Chết đi một tên thì có là gì?

Trong mắt của vị đứng đầu hắc đạo ở nước Yên này thì trừ trưởng tử của lão ra, mọi đứa con khác chỉ là phế vật.

Ngoại trừ tham lam hiếu thắng, đấu đá lẫn nhau ra thì chúng chẳng có tí bản lĩnh gì cả.

Sói thì mãi vẫn là sói, không thể tranh phong cùng hùng sư được.

Vì vậy, vị tứ gia kia có mơ mộng lật đổ được vị trí của anh cả của mình vốn chỉ là chuyện cười không hơn không kém.

Lúc này đây, tại phòng riêng, thái tử Trữ gia Trữ Cao tay đang cầm điếu xì gà, ánh mắt nhìn về một hướng như đang suy ngẫm việc gì đó.

Bên cạnh gã ta là một mỹ phụ dáng người lồi lõm mê người, nụ cười mang theo hương vị phong tình của nữ nhân từng trải.

- Bên phía quân đội có tin tức gì mới không?

Thở ra một làn khói, Trữ Cao giọng điệu nhàn nhạt hướng mỹ phụ hỏi.

Ả ta uốn người một cái, cất giọng nói ngọt ngào chết người liền đáp:

- Những tên chủ chốt dưới trướng của Lý Vương Triều đều đã bị bắt, đám tàn dư còn lại cũng ra đầu thú quá nửa.

Hiện tại, lòng dân đang ngã về phía quân đội, có chút bất lợi cho ta.

- Chỉ là bọn dân đen, không cần quá quan tâm.

Dập điếu xì gà, ánh mắt của Triệu Cao có chút âm trầm, gã nói:

- Tình báo bên ta cần phải cải tổ lại.

Một đám cao thù cướp đi nhân sâm nghìn năm, các gia tộc nhập thế cùng nhau tấn công lâu đài riêng của gã họ Lý, quân đội đằng sau vây bắt.

Tất cả những việc này ta ngay cả một cái rắm cũng không biết.

Vậy nếu họ có ý định tấn công vào Trữ gia thì đến khi súng chỉa vào đầu Trữ Cao ta chắc còn mơ mơ màng màng không biết việc gì.

- Là chúng tôi thất trách, lão đại xin bớt giận.

Quả thật không thể phản bác cho sự việc lần này, mỹ phụ vội xin tội với Trữ Cao.

Có điều gã ta chỉ phất tay một cái rồi tiếp lời:

- Họ Lý kia bị diệt cũng không phải chuyện xấu.

Nếu đem so về thực lực thì chúng ta không thể nào quang minh chính đại đấu lại quân đội, song nếu nói về ám đấu thì lại là chuyện khác.

Chủ lực của chúng chủ yếu phải phòng thủ biên giới với ba nước Triệu quốc, Liêu quốc và Tấn quốc.

Lực lượng còn có thể huy động bên trong nước Yên căn bản không thể làm gì chúng ta được.

Cảm thấy vị thái tử Trữ gia không có ý định truy cứu, mỹ phụ khẽ thở ra một hơi, liền dùng tư thế câu hồn nép sát vào người gã thủ thỉ:

- Lão đại dạy chí phải, sắp đến ngài có tính toán gì không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!