Chương 50: (Vô Đề)

"Ta thua rồi." Vân Nhàn dứt khoát nhận thua, đưa ngọc tỷ ra, "Cho ngươi."

Cơ Dung Tuyết không nói lời nào, đưa tay nhận lấy.

Hiện giờ trong tay nàng ta đã có hai khối ngọc tỷ: một khối Bạch Hổ, một khối Huyền Vũ. Nhìn kỹ thì ánh sáng phát ra từ hai khối có đôi chút khác biệt, ký hiệu được khắc trên đó cũng không giống nhau.

Vân Nhàn hơi lo lắng, cẩn thận quay sang hỏi người nam nhân vừa chắn đòn giúp mình: "Bây giờ nàng ấy… vẫn còn nói được tiếng người chứ?"

Nam nhân cường tráng: "?"

"Còn nói được." Giọng Cơ Dung Tuyết có phần khàn khàn, đôi mắt đen sẫm, mặt không cảm xúc nhìn Vân Nhàn, nói: "Liễu Thế rất mê võ học, c.h.é. m g.i.ế. c khắp thiên hạ, chỉ muốn đánh với ta mười trận."

"Cái đó cũng đành chịu." Vân Nhàn đáp. "Lỡ như trận tiếp theo là trận cuối cùng thì thảm to."

Khó trách đám Đao Tông không dám chọc cô, người khác liều mạng là tâm lý, còn cô là liều mạng theo kiểu… sinh học.

Cơ Dung Tuyết cảm khái: "Lâu lắm rồi không có ai dám tỉ thí với ta."

Vân Nhàn hỏi: "Cho nên lúc đầu ngươi vừa ra chiêu vừa chỉ đạo ta là sợ ta chạy mất hả?"

Cơ Dung Tuyết khẽ cười lạnh: "Cái đó gọi là "thả dây dài, câu cá lớn"."

Không khí vừa nóng bừng của trận đấu lập tức… đóng băng.

Mọi người: "…………"

Vân Nhàn: "………"

Ta, Vân Nhàn, thật sự xin ngươi, đừng nói nữa!!!

Bị cái kiểu nói chuyện kỳ quặc và "giễu nhại nghiêm túc" của đối phương làm cho choáng váng cả tinh thần, Vân Nhàn quay về đội của mình, mọi người lập tức lo lắng vây lại, sự căng thẳng liền được xua tan đi ít nhiều, giống như cảm nhận được chút hơi ấm mùa xuân.

Kiều Linh San mím môi nói: "Cố được mười lăm phút đã là rất lợi hại rồi."

Kỳ Chấp Nghiệp: "Chậc. Sao ngươi không dùng chiêu kia?"

Phong Diệp: "A, m.á. u máu máu, m.á. u máu m.á. u máu, bùm bùm bùm, bùm bùm bùm bùm…" 

Ngất xỉu.

Tiết Linh Tú vừa mới để Phong Diệp làm trợ lý cho có việc, ai ngờ hắn ta "ngất lên ngất xuống" như vậy, nhất thời cạn lời: "… Đưa tay đây."

Vân Nhàn đã quen với việc nằm xụi lơ bị đ.â. m châm cứu đủ kiểu, vẫn còn đang tính toán:

"Tiết huynh, trận vừa rồi, ngươi có thấy cơ hội nào không? Ví dụ lúc ta bị đánh đến hộc máu, ngươi mà lắc mình lao tới, châm cứu liền trị!"

Tiết Linh Tú mặt không cảm xúc, quấn mặt nàng một vòng băng: "Sau đó cả hai cùng hộc máu."

Trong đầu mọi người lập tức hiện ra cảnh tượng quá thực, ngón chân không nhịn được bắt đầu co rúm lại.

Quá mất mặt rồi.

Phía bên Đoán Thể môn vẫn lặng lẽ xử lý vết thương, băng bó, rịt thuốc. Không rõ Cơ Dung Tuyết có cách dùng ngọc tỷ thế nào, nhưng hiện tại hai đệ tử giữ ngọc tỷ đang được bảo vệ nghiêm ngặt, có dị tượng xuất hiện, sẵn sàng truyền giao quyền sở hữu cho người kế tiếp.

Kỳ Chấp Nghiệp nhìn sang bên đó, đột nhiên nói:

"Hồi trước, lúc ta còn ở Phật Hương, từng thấy Đao Tông và Đoán Thể môn giao chiến."

Vân Nhàn đang sắp hấp hối bật dậy kinh hãi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!