Hai bên lại một lần nữa rơi vào thế giằng co, vừa chạm mặt liền giao chiến dữ dội.
Trong không khí căng như dây đàn ấy, lọn tóc dài của Liễu Thế vừa bị c.h.é. m còn chưa kịp rơi xuống đất, hắn đã quát lớn một tiếng, chiến đao rung lên, mang theo sát khí cuồn cuộn lao thẳng đến Kỳ Chấp Nghiệp. Đối phương nâng pháp trượng đón đỡ, hai bên va chạm kịch liệt, tiếng binh khí giao nhau chát chúa, hỏa hoa b.ắ. n tung khắp nơi.
Người đời nói: "Một tấc dài, một tấc mạnh; một tấc ngắn, một tấc hiểm." Nhưng cả hai đều dùng binh khí một đao, một trượng không ai chiếm ưu thế rõ ràng. Giằng co hồi lâu, Kỳ Chấp Nghiệp chủ động rút tay về, khẽ xoay cổ tay, cười nhạt:
"Lực đạo không tệ."
"Thế à?" Liễu Thế hạ đao ngang người, sắc mặt trầm ngâm. "Vậy ngươi nên cẩn thận."
Tại Tây Bắc chiến trường, chiến thế càng lúc càng gay gắt. Trong khi đó, nhóm Vân Nhàn vẫn nằm rạp sau tảng đá lớn, nhàn nhã cắn hạt dưa, vừa xem đánh nhau vừa trò chuyện bình luận:
"Kỳ Chấp Nghiệp này đúng là không biết thủ, toàn tấn công. Hung hãn như vậy, thật sự là đệ tử Minh Quang đại sư sao? Ta còn tưởng ngài ấy hiền lành lắm chứ."
"Vân Nhàn, ngươi trong túi trữ vật có mỗi hai thứ à? Một là yếm, hai là hạt dưa?"
"Bổ sung cho nhau thôi. Nhìn mấy đệ tử Phật Hương khác kìa, toàn thủ mà không công. Cái chiêu Kim Chung Tráo đó chả khác gì vỏ rùa, đánh mãi cũng chẳng thủng."
"Bảo sao Bắc Giới đánh họ bao lâu mà vẫn chưa phá nổi."
"Trúng chiêu rồi! Aiii da, Kỳ Chấp Nghiệp ăn một đòn! Nhìn mà thấy đau."
Quả nhiên, Liễu Thế bắt được sơ hở, xoay tay tung một chưởng đánh trúng vai phải của Kỳ Chấp Nghiệp. Hắn bị đẩy lùi nửa bước, thế nhưng không né tránh, chỉ đơn giản chuyển pháp trượng sang tay trái rồi phản công thẳng vào n.g.ự. c Liễu Thế.
Một chưởng đổi một trượng, cả hai đều bị thương.
"Chấp Nghiệp! Dừng tay!" Vị sư huynh lớn tuổi của Phật Hương, người vừa mới khuyên hắn ăn nói cẩn trọng, giờ mặt đã biến sắc, quát lên: "Không được đả thương người!"
"Ơ, thế là thế nào?" Kỳ Chấp Nghiệp xoay xoay vai, mặt đầy thản nhiên. "Hắn đánh lén ta thì ngươi không nói gì, giờ ta phản kích liền bảo dừng tay? Sư huynh à, khuỷu tay huynh ngoặt hướng nào thế?"
"Chấp Nghiệp! Ngươi quên rồi sao? Minh Quang đại sư từng căn dặn, Đông Cực pháp trượng dùng để áp chế sát niệm trong tâm ngươi, sao ngươi có thể lấy nó để——"
"Lại đến!" Kỳ Chấp Nghiệp ngắt lời, chẳng buồn nghe nữa. Hắn thuận tay ném luôn pháp trượng xuống đất, cười híp mắt nhìn Liễu Thế: "Không binh khí thì công bằng hơn chút."
Phật Hương đệ tử hoảng hốt: "Kỳ Chấp Nghiệp!"
"Sư huynh, nếu ngươi còn nói thêm câu nào nữa," Kỳ Chấp Nghiệp gãi gãi lỗ tai, lười biếng nói, "ta sẽ móc tai cho điếc luôn."
Liễu Thế: "……"
Vân Nhàn và mọi người: "……"
Xem đến đây cũng hiểu tại sao vừa mới bước vào bí cảnh, ai ai cũng nói đệ tử Phật Hương chẳng ai quản nổi Kỳ Chấp Nghiệp. Với bản tính thế này, cho dù Minh Quang đại sư đích thân đến, chỉ sợ cũng bó tay chịu trói. Cũng chẳng hiểu Phật Hương rốt cuộc nuôi dạy kiểu gì, lại cho ra một người như thế.
Liễu Thế và Kỳ Chấp Nghiệp tiếp tục giao đấu. Hai bên thực lực tương đương, thậm chí nếu xét kỹ thì Liễu Thế còn có phần nhỉnh hơn. Nhưng khổ nỗi, gặp phải loại không sợ c.h.ế. t như Kỳ Chấp Nghiệp đầu trọc chẳng sợ bị túm tóc đánh kiểu gì cũng như đ.ấ. m vào tường. Một hồi c.h.é. m giết, Liễu Thế dần dần rơi vào thế yếu.
Tiết Linh Tú đã nằm ép trong cát đá quá lâu, cả người như bị đàn kiến bò qua, cực kỳ khó chịu, bèn thấp giọng hỏi:
"Vân Nhàn, giờ sao đây? Đánh thì đánh, không đánh thì đi chứ?"
"Thật đáng tiếc." Vân Nhàn vẫn nhìn chằm chằm trận chiến phía xa, than nhẹ một câu: "Tên ngốc Liễu Thế này đúng là không có tiền đồ. Ta còn định bụng nếu hắn thắng thì lát nữa nhào ra giúp Kỳ Chấp Nghiệp trị thương, tranh thủ kiếm ít điểm phân thưởng."
Nam Cung Tư Uyển
Chỉ một chốc không để ý, Tây Giới đã gom được gần chín ngàn điểm. Xem ra ven đường mấy cái xác yêu thú kia thật sự là do họ diệt. Muốn siêu độ cũng siêu độ không xuể.
Nhìn kỹ có thể thấy rõ, mỗi phái đều có đặc điểm chiến đấu riêng.
Đao Tông lấy mạnh thắng nhanh, dùng đại đao làm chủ, chiêu thức rộng rãi, khí thế mênh mông, đánh trực diện là sở trường. Đáng tiếc, lần này gặp phải thiên địch của mình Phật Hương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!