Theo quy tắc, trận chiến tranh ngôi giữa Hầu Vương chỉ có thể diễn ra giữa hai con khỉ, không cho phép bên thứ ba tham dự. Cho nên, một khi Lão Hầu Vương biểu hiện rõ ý định của mình, bầy khỉ không thể ngăn cản, chúng chỉ có thể im lặng ngồi xổm trên các thân cây mà quan sát.
Đấm trái, đ.ấ. m phải, đánh nhau loạn cả lên.
Buồn ngủ quá, mệt quá, bao giờ mới đánh xong đây?
Bầy khỉ chẳng nghĩ gì sâu xa, nhưng trong bóng râm phía dưới một tảng đá lớn, cũng có ba người đang âm thầm quan sát.
Tiết Linh Tú đã phát xong mấy ống Ám Ngưng Giao, sẵn sàng sử dụng khi tình thế biến đổi, còn các thành viên khác đã rải rác ẩn nấp dưới chân núi, chuẩn bị bắt đầu kế hoạch.
Bọn họ đang chờ đúng khoảnh khắc bầy khỉ sơ hở nhất.
Chỉ là khỉ đánh nhau nhìn thật chẳng có gì đẹp mắt, bên này tát, bên kia cắn, một đám lông bay tung tóe. Vân Nhàn xem đến buồn ngủ, sắp gật gù, thì đột nhiên nghe thấy Trọng Trường Nghiêu truyền âm đến, giọng đầy tức tối:
"Vân cô nương, ngươi có thể đừng đẩy ta nữa không?!"
Vân Nhàn: "?"
Nàng tập trung nhìn lại, quả thật… đúng là Trọng Trường Nghiêu đang ở bên tay trái nàng. Bảo sao lại bị đẩy, kiếm Thái Bình của nàng ghét hắn đến tận xương tủy, tất nhiên là người đầu tiên không chịu nổi.
Đổi vị trí, Tiết Linh Tú vào đứng giữa. Cùng lúc đó, Lão Hầu Vương cũng rốt cuộc tìm được cơ hội, sử dụng loại dược phẩm đê tiện của loài người, bôi lên mặt Tân Vương chỉ trong nháy mắt, Tân Vương thân hình cứng đờ, mềm nhũn ngã xuống đất, bị Lão Hầu Vương một quyền như tia chớp đánh cho mặt mày bầm dập, hôn mê bất tỉnh.
Thắng.
Oa——
Bầy khỉ gào rú hoan hô như thường lệ.
Lão Hầu Vương… không đúng, bây giờ là "Tân Tân Hầu Vương", ưỡn n.g.ự. c đầy kiêu hãnh, không chút lưu tình ném luôn kẻ bại trận vào khe suối đen ngòm bên dưới.
Ba người lập tức nghiêm mặt.
Chính là lúc này.
Dưới chân núi, đội của họ phải hành động ngay!
Nhưng ngay khoảnh khắc ấy.
Từ dưới chân núi đột nhiên vang lên tiếng hỗn loạn long trời lở đất. Núi rung, cây đổ, lờ mờ truyền đến tiếng yêu thú gào thét, lửa khói bốc lên tận trời, âm thanh rung động như thiên binh vạn mã đang ập tới!
"Bắt đầu rồi!… Ơ?"
Vân Nhàn nhìn xuống chân núi, cảm thấy có gì đó không đúng, liền ngửa đầu hỏi:
"Tiết huynh, chúng ta mạnh đến vậy sao?"
Tiết Linh Tú hơi ngập ngừng:
"… Chắc… không?"
Bầy khỉ cũng đã nhận ra dị biến, lập tức hoảng loạn kêu chi chi, đồng loạt nhìn về phía Hầu Vương, chờ lệnh.
Hầu Vương đảo mắt, liếc nhìn tảng đá lớn bên vách núi như đã sắp đặt từ trước liền chi chi chít chít phân phó, chia bầy khỉ thành nhiều tổ nhỏ, phái đi xuống núi.
Trọng Trường Nghiêu bỗng lên tiếng:
"Không đúng."
Tiết Linh Tú cũng nói cùng lúc:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!