Ban đầu nàng nghĩ, dù gì cũng là y tu, ưa sạch sẽ một chút cũng không sao. Cùng lắm thì nhắc nhẹ vài câu, bảo hắn lau tay trước khi bắt tay, đừng để dính đầy bùn đất là được. Nhưng… sự thật hoàn toàn không đơn giản như vậy.
Tiết Linh Tú đúng là một thiếu gia chân chính ba canh giờ phải tắm một lần, mỗi canh giờ rửa tay một lần, và nhất định phải dùng dòng nước trong sạch, mới mẻ nhất. Nơi đây là hoang mạc, nước đã là xa xỉ, vậy mà hắn thản nhiên bỏ ra một suất quý giá để mang theo một thủy tu, chuyên tạo nước cho hắn rửa mặt, rửa tay, rửa… mọi thứ.
Yêu sạch sẽ thì thôi cũng được. Nhưng Tiết Linh Tú không thể chịu nổi người khác không sạch. Nhìn thấy Vân Nhàn gặm quả táo cũng phải bắt nàng đi súc miệng. Chạm tay vào kiếm thì bắt lau sạch bằng khăn ướt (bao gồm cả các kẽ ngón tay). Ngồi đại xuống tảng đá thì thôi xong, phải thay ngay một bộ y phục mới thì hắn mới yên lòng. Trong đội ngũ của hắn, mọi người đều phải tuân thủ như vậy, không ai được miễn trừ.
Nam Cung Tư Uyển
Con ngựa mà Vân Nhàn tò mò khi nãy? Cũng chỉ là sản phẩm từ một phù huyễn cao cấp, chiếm cả nửa không gian trong nhẫn trữ vật, mua với giá trên trời.
Chưa kể còn vô số quy củ vụn vặt khác nữa. Vân Nhàn mới đi cùng hắn chưa tròn một ngày mà đã cảm thấy sống không bằng chết. Nàng khẽ rên rỉ:
"Linh San, ngay cả mẹ ta cũng chưa từng quản ta kiểu này…"
"Ráng chịu đi."
Kiều Linh San đang dìu Phong Diệp bất tỉnh, vẫn nắm c.h.ặ. t t.a. y áo nàng, đáp khẽ:
"Dù sao cũng là ngươi mở miệng xin đồng hành trước mà."
"Phải. Ta xin đồng hành… quả thật là muốn tự chuốc lấy khổ."
Vân Nhàn rên rỉ:
"Nhưng cũng đâu cần hành ta tới mức này chứ…"
Ngày nào cũng thế thì ai mà chịu nổi?
Kiều Linh San cứng đờ:
"……"
Thì ra… ngươi thật sự có mưu đồ với hắn à!!
Đoàn người đang đi theo phương hướng mà Trọng Trường Nghiêu chỉ ra, tiến về phía nam của Bí Cảnh. Dù rằng phương hướng của hắn chỉ là cảm giác mà ra, nhưng sau một thời gian đồng hành, ngay cả Tiết Linh Tú người ưa sạch sẽ đến mức gần như quái gở cũng bắt đầu kính phục cái gọi là "thiên vận" của hắn. Đi đâu cũng có chuyện xảy ra, đâu đâu cũng gặp kỳ ngộ, vậy thì chi bằng cứ đi theo cảm giác của hắn luôn cho rồi.
Quả nhiên, chưa đi bao xa, cả nhóm đã phát hiện dấu vết Tuyết Hiêu Hầu từng đi qua.
Trong Bí Cảnh, yêu thú thường có hai loại hình dáng: hoặc khổng lồ, như Băng Ảnh Cự Tích hay Thị Thiết Kiến hoặc nhỏ đến mức khó thấy, như loại trùng độc hoặc xà yêu chuyên tấn công bất ngờ, để ba ngày sau mới phát độc.
Còn Tuyết Hiêu Hầu lại khác nó giữ được dáng vẻ yêu thú nguyên thủy, điều này có nghĩa: nhất định sở hữu năng lực đặc thù.
Toàn thân trắng tuyết, lông dày mượt như nhung, Tuyết Hiêu Hầu dựa vào sóng âm để tấn công, thậm chí còn có thể điều động thiên địa linh khí. Tiếng gào của nó có thể được luyện thành âm luật vũ khí, cực kỳ hiếm thấy. Tuy rằng bản thân không quá mạnh, ngay cả con đầu đàn Hầu Vương cũng chỉ có tu vi Kim Đan tầng hai, nhưng…
Quan trọng là Tuyết Hiêu Hầu sống theo bầy.
Hiếm khi có con nào lạc đàn, lại di chuyển cực nhanh, thường cư trú ở vùng núi cao hiểm trở, canh giữ một cây cổ mộc linh dị: Anh Kỳ Thụ.
Cây này mười năm mới kết quả một lần. Với tu sĩ đang ở Kim Đan kỳ, quả ấy chính là bảo vật hiếm có giúp tăng mạnh khả năng đột phá lên Nguyên Anh.
Bảo vật như thế, đương nhiên khiến kẻ người thèm khát. Nhưng muốn lấy quả, trước hết phải vượt qua trận âm công của bầy Tuyết Hiêu Hầu. Một con thì không đáng sợ, nhưng sóng âm chồng lớp, lại cộng thêm địa thế núi non vang vọng, đến cả cường giả Nguyên Anh cũng phải dè chừng.
Dẫu vậy, trong thoại bản, Trọng Trường Nghiêu tất nhiên vẫn là người lấy được kỳ quả.
Chính nhờ quả đó, hắn mới có thể cứu Tức Mặc Xu sau này và cũng bởi vì nàng ăn kỳ quả này mà hắn bị phản phệ, tu vi mất sạch, trúng độc nguy kịch, để rồi về sau Mị Yên Liễu phải lấy thân độ khí giúp hắn tấn thăng Nguyên Anh…
Vân Nhàn cố nhịn xuống sự bức bối, cắn răng đọc đến gần nửa quyển thoại bản, không tìm ra được chi tiết Trọng Trường Nghiêu rốt cuộc dùng cách nào lấy được kỳ quả, ngược lại còn bị đoạn tâm lý rối loạn của Tức Mặc Xu làm muốn ngã ngửa.
"Trời ơi, nam nhân này thế mà lại cứu ta… Ta là ma nữ cơ mà!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!