Chương 49: (Vô Đề)

Thượng Chi Đào đứng dưới sân khấu nhìn Loan Niệm diễn thuyết, dù đây không phải lần đầu tiên nhưng Loan Niệm vẫn khiến cô cảm thấy chói mắt. Một mình anh đứng trên sân khấu rộng lớn mà vẫn không trở nên lạc lõng, khí chất nổi bật. Anh nói về chiến lược mới của Lăng Mỹ Trung Quốc trong năm nay, nghiên cứu sâu về văn hóa địa phương, nêu cao tinh thần khéo léo, làm cầu nối trong nước và quốc tế, để thương hiệu có thể ngày càng có chỗ đứng và vươn xa hơn ở trong nước.

Đoạn phim khảo sát và quảng bá mà trung tâm sáng tạo phối hợp cùng phòng tiếp thị thực hiện cũng được trình chiếu trong bài phát biểu của anh, hết sức tinh tế và sâu sắc.

Loan Niệm là một người như vậy, dù làm việc trong ngành này anh vẫn không bị tác động bởi ham m. uốn vật chất và thẩm mỹ của công chúng, luôn kiên định với bản thân, đây là sự quyết đoán của anh, cũng như sức hấp dẫn của anh.

Lúc tập dượt Loan Niệm đang tìm chỗ đứng trên sân khấu, không phát biểu một lời. Hôm nay là lần đầu tiên anh lên phát biểu, Thượng Chi Đào đứng nghe trọn vẹn bài phát biểu của anh.

Mấy ngày hôm nay cô gần như không ngủ không nghỉ, chỉ vì buổi triển lãm cuối cùng này. Sự kiện này đã vắt kiệt mọi sức lực của cô dạo gần đây, bây giờ cô đang dựa vào chút hơi sức cuối cùng, bài phát biểu của khách mời kết thúc là gần như đã hoàn thành mỹ mãn.

"Bản thảo PR gửi lúc nào thế?" Lumi hỏi Thượng Chi Đào.

"Đợt PR thứ nhất sẽ được thống nhất và gửi đi một loạt vào hai mươi phút sau khi sự kiện này chính thức kết thúc, đợt thứ hai là sau khâu phỏng vấn, đợt thứ ba vào chiều mai."

"Chu đáo quá." Lumi giơ ngón cái với Thượng Chi Đào.

"Do cô giáo dạy giỏi mà." Thượng Chi Đào cười tủm tỉm với cô ấy, tựa đầu lên vai cô ấy một cách thân thiết.

"Mệt không? Nếu mệt thì sự kiện ở Tây An vào tuần sau cô có thể đến muộn hơn, chị tự lo liệu được." Lumi rất thương Thượng Chi Đào, cô làm việc bạt mạng như thế, Lumi lo cô sẽ đột tử.

"Không cần đâu, sự kiện ở Tây An được tổ chức ở hai nơi, một mình chị thì mệt lắm, em giúp chị một tay, sẽ không mệt quá đâu."

"Thế cũng được, đến lúc đó chị mời cô ăn bánh mì chan súp."

"Dạ."

Loan Niệm xuống sân khấu, Thượng Chi Đào nói vào bộ đàm: "MC lên sân khấu, khách mời tiếp theo là bà Khương Lan, chú ý bắt kịp khâu chương trình." Khâu chương trình không biết đã được duyệt bao nhiêu lần, cô đã nằm lòng tất cả, căn giờ chính xác đến từng giây, vị trí của mỗi người chính xác đến từng centimet, nhân viên được phân công công việc rõ ràng.

Lúc biết cô sẽ đảm nhận sự kiện ở địa điểm đầu tiên, Loan Niệm đã nói với cô rằng: "Phải có sự chuẩn bị đầy đủ mới có thể ứng biến với biến số trong hội nghị."

Khương Lan rất đẹp, là một nữ cường nhân được trui rèn từ bao nhiêu năm kinh nghiệm trên thương trường, trong trường hợp như thế này vẫn ứng xử một cách tự nhiên. Khi cô ta lên tiếng, câu đầu tiên dùng giọng Tô Châu, nói rằng tốt quá, về nhà rồi.

Lumi tặc lưỡi, huých khuỷu tay vào Thượng Chi Đào: "Nghe thấy chưa?"

"Gì ạ?"

"Bà chủ tịch hiệp hội này là do Luke kéo về đấy."

"Kéo thế nào ạ?"

"Cô nói xem?"

Lumi nói bóng nói gió, kéo thế nào cần phải nói nữa sao? Kiểu phụ nữ như Khương Lan có chuyện gì mà chưa kinh qua, có thứ gì chưa được nhìn thấy, cô ta muốn gì? Chẳng qua chính là muốn chút lạc thú.

Thượng Chi Đào gật đầu, cô hiểu rồi.

"Có khả năng đó không?" Cô hỏi Lumi.

"Tin đồn thì vẫn chỉ là tin đồn, nhưng chị cảm thấy ông anh Luke này vẫn có khí khái. Chưa đến mức làm này làm nọ với người ta, cùng lắm là bỏ "bùa mê thuốc lú" thôi." Nói đoạn, Lumi cười khúc khích mấy tiếng, "Mấy ngày hôm nay còn có người nói anh ta là gay đấy."

"Hả?"

"Dạo gần đây có tin đồn là, mười người đàn ông làm công việc sáng tạo thì chín người là gay. Người ta bảo Luke của chúng ta lớn lên ở nước ngoài, còn làm trong cái ngành này, tướng tá thì đẹp trai, có vẻ ăn được cả nam lẫn nữ đó."

Thượng Chi Đào "phụt" một tiếng bật cười, thử tưởng tượng dáng vẻ của Loan Niệm khi là gay, cô hắng giọng nói: "Chúng ta phải nghiêm túc một chút. Chị cứ trêu em mãi em sắp quên cả quy trình tiếp theo rồi đây này."

"Thành kiến, thành kiến, đều là thành kiến nghề nghiệp cả." Lumi nói tiếp.

Hai người cười khúc khích. Đến khi Khương Lan phát biểu xong, Thượng Chi Đào nhìn thấy Loan Niệm vỗ tay đứng dậy dẫn đường cho Khương Lan, chăm sóc khách mời một cách chu đáo, hiếm khi nào anh lấy lòng người khác như thế. Cô thu mắt lại, theo dõi các khâu tiếp theo, cuối cùng cũng chịu đựng được đến khi khâu diễn thuyết kết thúc, cô mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!