Đợi đến khi họ đến nơi thì các đồng nghiệp đã đến đông đủ từ lâu.
"Nào, nhân viên mới Thượng Chi Đào, tên tiếng Anh là Flora." Trương Lĩnh đứng lên giới thiệu Thượng Chi Đào: "Đi theo học hỏi Lumi, mọi người quan tâm nhiều hơn nhé."
Thượng Chi Đào cúi chào mọi người, "Làm phiền các bậc tiền bối."
Cả nam lẫn nữ trong phòng tiếp thị đều rất ưa nhìn, Thượng Chi Đào nghĩ: Chắc có lẽ đây là tiêu chuẩn dùng người của Lăng Mỹ, mình đúng là may mắn quá đi.
Cô ngồi bên cạnh Lumi, tập trung nhớ tên của đồng nghiệp trong lúc mọi người tự giới thiệu bản thân. Đồng nghiệp trong phòng tiếp thị quanh năm phải bay qua bay lại khắp nới, có thể tề tựu lại với nhau không hề dễ dàng, người làm ở mảng tiếp thị tính cách đều hướng ngoại, vì thế bầu không khí hết sức náo nhiệt.
Đến lượt Thượng Chi Đào, cô ngẫm nghĩ rồi nói: "Tôi sẽ chăm chỉ cố gắng." Ấp ủ hồi lâu mà cũng chẳng thể nói được mấy lời bay bổng, đây chính là một người vô cùng thật thà. Bình thường mọi người đã quen nói chuyện với những người biết nói lời hoa mỹ, bỗng dưng gặp phải một đồng nghiệp như thế này, ai nấy cũng cảm thấy khá mới mẻ.
Trương Lĩnh cũng không tỏ ra quan cách, cùng đồng nghiệp nói mấy chuyện cười vô bổ, còn nói với Thượng Chi Đào rằng: "Bước vào ngành quảng cáo sâu như biển, cô phải suy nghĩ cho kỹ."
"Hôm đó tôi gọi taxi sau khi tan làm, bác tài đã hỏi tôi là: Làm quảng cáo phải không? Sao bác lại biết? Đêm hôm gọi xe có ba loại người, gái bán hoa, khách làng chơi và người làm quảng cáo thôi!" Một cô gái tên là Tần Tiểu Tiểu nói.
Mọi người cười ầm lên, Trương Lĩnh nói với Thượng Chi Đào: "Nếu có bạn trai rồi thì phải trân trọng, không có bạn trai, muốn tìm sẽ khó đấy. Cô xem cả bàn này xem, chẳng có ai là đứng đắn cả."
Thượng Chi Đào vội đáp: "Tôi thấy mọi người đều rất nghiêm chỉnh." Câu trả lời toát ra sự thật thà và ngây ngô của người mới bước chân ra xã hội.
Sau bữa cơm, Thượng Chi Đào thầm nhớ tên của các đồng nghiệp. Cô như một chú chim non không may rơi xuống đất, không thể bay lên nổi, cảm thấy mọi thứ đều xa lạ và đáng sợ.
Thành phố xa lạ, những con người xa lạ, cô một thân một mình phấn đấu, ít nhiều cũng có cảm giác bi tráng dũng cảm.
Một người nhìn có vẻ tùy hứng như Lumi cũng cảm nhận được sự dè dặt của Thượng Chi Đào, lúc quay lại công ty đã nói với cô rằng: "Chị nói cho cô nghe này, cô đừng khiêm tốn quá, trong công ty lắm bọn ôn con thích bắt chẹt mấy người hiền lành lắm đấy. Cô càng khiêm tốn thì bọn họ càng bắt nạt cô, sau này sẽ trút hết những lời xấu xa, công việc nặng nhọc lên đầu cô, cho cô chịu đủ."
"Vâng. Thế..."
Lumi ngắt lời cô: "Dù ai sai cô làm việc thì đều phải bảo họ đến tìm chị trước. Chị là người hướng dẫn của cô, cô làm việc gì là do chị quyết định."
"Cảm ơn gì chứ."
Lumi hành động mau lẹ, về đến công ty là gửi một tập tin nén cho Thượng Chi Đào, "Này xem đi, đây là những dự án mà hai chúng ta phụ trách sáu tháng cuối năm. Đầu tiên cô phải tìm hiểu kỹ mỗi một dự án, nếu không rất khó cho hai chúng ta quản lý ngân sách." Lumi dừng lại, lấy ra một bản khai đưa cho Thượng Chi Đào, "Này, khi nào tìm mấy sếp lớn để tìm hiểu về dự án thì nhân tiện phỏng vấn mấy sếp luôn."
Phỏng vấn các sếp lớn là nhiệm vụ được giao cho nhân viên mới vào công ty, đó là phải phỏng vấn mấy vị lãnh đạo hoặc tiền bối ở công ty, tìm hiểu văn hóa công ty, cơ cấu các phòng ban để có thể hoàn toàn hòa nhập vào công ty.
"Đều là những dự án của phòng kế hoạch sao?" Thượng Chi Đào mở tài liệu, nhìn thấy mục tên bộ phận đều được đề là phòng kế hoạch.
"Chứ sao? Phòng kế hoạch khó nhằn lắm, bọn họ bèn quẳng phòng kế hoạch cho chị xử, vì da mặt chị dày."
"Vậy em phải tìm Luke sao?"
"Cô đi tìm thử xem sao, dù sao thì sau này cũng phải chạm mặt mà."
Thượng Chi Đào nhớ đến khuôn mặt của Loan Niệm đã cảm thấy hơi e dè, Lumi gõ đầu cô, "Cô sợ cái gì? Anh ta có thể ăn thịt cô chắc? Bây giờ cô đi tìm anh ta luôn đi, lúc nào nói chuyện công việc anh ta đều rất nghiêm túc, chắc sẽ không làm khó cô đâu."
"Vâng."
Thượng Chi Đào ôm tài liệu đến phòng làm việc của Loan Niệm, cô đứng trước cửa hít một hơi thật sau rồi mới chậm chạp gõ cửa.
"Vào đi."
Thượng Chi Đào đẩy cửa đi vào rồi đứng cạnh cửa, đứng trong ánh nắng sau giấc trưa, giống như một nụ hoa nhỏ e ấp chớm nở. Loan Niệm ngẩng đầu lên nhìn cô, "Có chuyện gì?"
"Chào sếp, hôm nay chúng ta từng gặp nhau rồi. Tôi là Thượng Chi Đào, nhân viên mới của phòng tiếp thị. Ban nãy Lumi giao tài liệu mấy dự án của bộ phận chúng ta cho tôi, có mấy vấn đề cần nhờ sếp chỉ bảo." Lúc đứng trước cửa Thượng Chi Đào đã nghĩ sẵn những lời cần nói, nói một mạch cho hết rồi đứng ở đó chờ Loan Niệm đáp lại.
Loan Niệm nghiêm túc nhìn cô, rốt cuộc đã phát hiện ra trên người cô gái này có một đặc điểm: Nhìn cô có vẻ rất khiêm tốn. Lăng Mỹ gần như không có ai khiêm tốn như thế này.
"Có gấp không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!