Thượng Chi Đào đã điều chỉnh tâm trạng của mình trở lại như thường, nhưng đến lúc đi làm cô lại cảm thấy lo lắng. Cô xuống khỏi xe bus rồi nhìn dáo dác xung quanh, không thấy Loan Niệm, tốt quá. Sau đó co giò chạy vào trong tòa nhà văn phòng.
Không ai dạy cô phải làm thế nào sau chuyện tình một đêm, tối qua cô đã âm thầm lên mạng tìm kiếm, kết quả là: Vờ như chưa có gì xảy ra, đôi bên đều không cảm thấy bối rối.
Thượng Chi Đào làm việc trong trạng thái thấp thỏm đến tận chiều, lúc dự cuộc họp đầu tuần cô nghe thấy Alex nói với Lumi: "Lát nữa sẽ có cuộc họp trực tuyến với Luke để báo cáo ngân sách quý IV, cô và Flora cùng tham gia nhé."
"Không họp trực tiếp sao?" Lumi cảm thấy nói chuyện trực tiếp với một người như Loan Niệm dễ dàng hơn, còn trong các cuộc họp từ xa, anh luôn đưa ra vô số thể loại câu hỏi khiến bạn không thể tránh được.
"Anh ấy đi công tác rồi. Tham dự hội nghị thượng định ngành quảng cáo."
"Được."
Thượng Chi Đào ngồi bên cạnh thở phào, cô nhận bảng biểu từ Lumi rồi bắt đầu viết công thức tính toán chi phí. Lumi ngồi bên cạnh nhìn cô gõ các công thức excel không ngơi tay, vỗ vai cô rồi giơ ngón cái: "Đào Đào, cô như này nè."
"Hả?" Thượng Chi Đào không hiểu.
"Chị dám cá là trình độ excel của cô đứng thứ năm trong công ty. Bốn người xếp đầu là các đại thần làm công việc phân tích kinh doanh."
Thượng Chi Đào hơi đỏ mặt.
Bởi vì cô đã bỏ công sức ra trau dồi kiến thức. Ban đầu cô chỉ biết dùng những công thức đơn giản, mặc dù vẫn đủ dùng cho công việc nhưng cô vẫn cảm thấy không đủ thành thạo. Thế là cô bắt đầu học một cách có hệ thống, Tôn Viễn Chứ giới thiệu sách cho cô, có lúc còn mở lớp dạy kèm cho cô và Tôn Vũ vào tối muộn.
Thượng Chi Đào còn nghĩ tới chuyện nghiên cứu trực quan hóa dữ liệu.
"Em chỉ nghĩ là nếu mình thành thạo một chút thì có thể nâng cao hiệu suất làm việc."
"Cô nghĩ đúng đấy."
Lumi ngồi bên cạnh cô, chỉnh sửa số liệu với cô. Thực ra thì bây giờ Thượng Chi Đào đã không cần cô ấy hướng dẫn nữa, công việc cơ bản ở phòng tiếp thị dù ít hay nhiều thì cô cũng đã làm qua một lần. Cô làm việc rất vững, công việc nào cô đã làm cô đều nghiêm túc kiểm tra lại, đến khi nắm rõ mới thôi. Lumi cũng yên tâm về cô.
Đến trưa hai người đều không có thời gian ra ngoài ăn cơm, cuối cùng cũng kịp gửi các tài liệu đã chỉnh sửa gọn gàng cho Alex trước cuộc họp trao đổi vào buổi chiều.
Các cuộc họp báo cáo ngân sách thông thường chỉ cần cấp trên và người phụ trách dự án trao đổi là được, những người khác đều là người dự thính. Thượng Chi Đào nghe thấy Loan Niệm nói: "Xin lỗi, lịch trình trước đó vừa mới kết thúc, tôi đến muộn rồi."
"Không sao, không sao, chúng tôi vừa mới sắp xếp tài liệu xong. Hồng Kông có nóng không?" Alex hỏi Loan Niệm.
Phòng kế hoạch và phòng tiếp thị tự giới thiệu thành viên dự thính, sau đó cuộc họp được bắt đầu.
Thượng Chi Đào mở laptop để chuẩn bị ghi chép cuộc họp, mỗi một người ngồi ở đây đều có nhiều kinh nghiệm hơn cô, công việc này không cần phải chỉ định riêng, cô sẽ chủ động làm. Vả lại, làm nhiệm vụ ghi chép cuộc họp thực ra có thể học được rất nhiều thứ, đặc biệt khi dự cuộc họp với Loan Niệm. Tư duy của anh mạch lạc, ngôn từ súc tích, mỗi khi lên tiếng đều đi thẳng vào vấn đề, chưa bao giờ dài dòng.
Thượng Chi Đào vẫn đang âm thầm học hỏi anh.
Đôi khi cô nghĩ, nếu cô có thể trở thành người như Loan Niệm thì sẽ tốt biết mấy?
Cuộc họp thảo luận ngân sách hôm nay có chút căng thẳng, ngay từ dự án đầu tiên Loan Niệm đã bắt đầu hỏi đến ước tính ROI*. Dự án đầu tiên là hội nghị giao lưu giữa các ngành của phòng kinh doanh, mời doanh nghiệp từ các ngành khác nhau cùng tổ chức hội thảo tại Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu, Thâm Quyến, Hồng Kông, Trùng Khánh và Hạ Môn, mục đích là giữ mối quan hệ với khách hàng, tổng kinh phí là 17 triệu.
*Chỉ số ROI viết tắt là Return on Investment – là tỷ lệ lợi nhuận ròng trên tổng chi phí đầu tư.
"Có danh sách khách mời không?" Loan Niệm hỏi.
Apolo ở phòng kinh doanh đáp: "Có đây, để tôi gửi cho anh." Khách mời đều là những khách hàng hàng đầu trong ngành.
Loan Niệm im lặng giây lát rồi nói: "Mục tiêu dự án có vấn đề, nếu là giữ chân khách hàng thì chỉ việc kéo họ ra ngoài uống rượu ăn cơm là được, chỉ cần bỏ ra nửa triệu bạc là đủ giữ chân những khách hàng này, còn được việc hơn. Tại sao chúng ta phải bỏ mười bảy triệu để thực hiện cái dự án chỉ cần bỏ ra năm trăm nghìn là có thể hoàn thành mục tiêu?"
Mọi người trong phòng họp quay sang nhìn nhau. Hội nghị giao lưu ngành nghề là dự án mà Lăng Mỹ phải thực hiện hàng năm để tạo sức ảnh hưởng trong ngành. Tất cả mọi người đều không ngờ Loan Niệm lại chĩa mũi súng vào dự án này ngay đầu tiên.
"Vậy Luke cho rằng chúng ta nên điều chỉnh thế nào?"
"Đề nghị của tôi là: Nếu chưa nghĩ xong thì dẹp luôn đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!